"Choang"
Trong một căn phòng tráng lệ ở Vĩnh Hoa Cung, có một nữ tử thân vận hoàng y ném một chén trà bằng sứ xuống sàn, phá tan bầu không khí tĩnh lặng nơi đây.
Nữ tử kia đang đứng gần một chiếc cửa sổ trong phòng, đằng sau bà có một hắc y nam tử đang chắp tay quỳ một gối dưới đất.
"Đáng chết!"
Nữ tử tức giận quay lại nhìn hắc y nam tử đang quỳ trước bà, "Nhất định là Lâm Uyển Dư đã động tay động chân vào sự việc năm đó."
Nữ tử kia chính là Hoàng Quý Phi – Vương Cẩm Dung, bà ta đang hối hả tìm cách để xử lý Tạ Nhược Hi, nhưng đã qua vài ngày vẫn không tìm được gì.
Hắc y nam tử kia chính là hầu cận của Vương Cẩm Dung – La Kiệt, là Kim Linh Sư, tay sai đắc lực của Vương Cẩm Dung.
"Bẩm Quý Phi nương nương, thần có một cách." La Kiệt lên tiếng.
"Bảy năm nay không phải Tạ Nhược Hi sống ở Yên Sơn Quan sao? Lẽ nào họ không biết hành tung của cô ta?"
Vương Cẩm Dung nghe xong cũng cảm thấy hợp lý. Suốt bảy năm qua, Lâm Uyển Dư đến đó rất nhiều lần mà lại không phát hiện ra Tạ Nhược Hi sao? Hơn nữa y đến đó chỉ để thắp hương sao? Tạ Nhược Hi thật sự mất trí nhớ sao? Loạt nghi vấn hiện lên trong đầu Vương Cẩm Dung: "Có khi nào Lâm Uyển Dư đã sắp xếp cho Tạ Nhược Hi sống ở Yên Sơn quan và lén lút gặp nhau mấy năm nay không?"
Câu nói của Vương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-binh-truyen/2974010/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.