Giữa bầu trời đêm âm u đang mưa lớn, có một lam y nữ tử nhẹ nhàng đẩy cửa bước vào một căn phòng với tâm thế áy náy, nàng đi đến bên một lam y nữ tử khác đang ngồi cạnh cửa sổ trong phòng ngắm mưa.
Dĩ nhiên lam y nữ tử kia cũng cảm nhận được sự xuất hiện của vị khách không mời mà đến này.
"Hoàng tỷ.. tỷ đừng giận muội nữa mà."
Tạ Nhược Hi nói lớn với giọng điệu thành khẩn, nhưng phản hồi lại nàng chỉ là tiếng ùng ùng của sấm sét. Nàng bĩu môi, chạy lại ngồi đối diện rồi nắm tay y.
Thấy nàng như vậy, Tạ Uyển Đình cũng không thể không mềm lòng.
"Muội đó, không được phép mạo hiểm như thế nữa."
Tạ Nhược Hi tươi cười gật đầu, sau đó liền đưa cho y một lá thư do Lâm Uyển Dư gửi đến.
Tạ Uyển Đình thắc mắc mở tờ giấy ra đọc: "La Kiệt đang theo dõi mọi người, triều đường cũng có biến động, thời thế dần thay đổi, các thế lực đang rục rịch, nhất định phải cẩn trọng."
Cô vừa đọc xong thì lập tức thở dài một hơi rồi tiến tới cây nến gần đấy đốt lá thư đi.
Hai người di chuyển đến chiếc bàn giữa phòng ngồi trầm mặc nhìn nhau. Hiện giờ danh tiếng của Tạ Nhược Hi rất tốt, chỉ cần xây dựng thế lực riêng nữa là ổn. Nhưng tình hình của Xích La Đại cũng giống như Lâm Uyển Dư nói, thời thế dần dần thay đổi, các thế lực đang rục rịch, khoảng thời gian này chắc chắn sẽ rất loạn lạc, việc xây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-binh-truyen/2973996/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.