Thiên Tiếu vẫn ngồi đó nhìn theo bóng lưng nhỏ bé rời đi , hắn có cảm giác tương lai mình sẽ thật sự được giúp đỡ không chừng .
Cô bé rời đi giám sát phụ trách mới đi xuống hỏi :
“Ngươi rõ ràng chỉ cần hù một câu sẽ có thêm bốn triệu , tại sao lại để cho cô bé kia . Nàng rõ ràng chỉ là một tiểu nữ yếu đuối , có khả năng vĩnh viễn không cho ngươi lợi ích gì .”
Thiên Tiếu chân vẫn đều bước , lạnh nhạt đáp lại :
“Ta cũng từng là kẻ yếu , cường giả mạnh tới đâu thì vẫn từng là kẻ yếu , có người đã từng giúp ta . Bây giờ Thiên Tiếu ta đã trở nên mạnh hơn , vươn tay ra cho kẻ yếu nắm lấy có gì sai , đây căn bản chỉ là nhân quả tuần hoàn thôi .Nếu không có ai chịu giúp thì kẻ yếu sẽ tuyệt diệt , kẻ mạnh càng không tồn tại .”
Hồ Thái vẫn tiếp tục dùng bảo vật liên hệ với người giám sát kia , truyền cho đối phương một câu hỏi . Người kia tiệp nhận rồi mở miệng hỏi Thiên Tiếu :
“Ngươi có thể đang tạo ra cho mình một kẻ thù tương lai , chứ không phải đồng minh như ngươi tưởng .”
Thiên Tiếu bình thản vô cùng :
“Ta chẳng tưởng gì cả , con người ta luôn nghĩ đến trường hợp xấu nhất mỗi khi làm việc . Nếu nàng trở thành kẻ thù , thì ta rất vui vẻ khi giết chết nàng bởi vì lại chuyện ta làm là đúng , kẻ mạnh đã xuất hiện .”
Có thể đào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-bien-hon-de/1747584/chuong-303.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.