Tất cả mọi người đều rớt tinh thần thảm trọng , Thiên Tiếu điên rồi thì việc thuyết phục hắn là chuyện không thể nào . Khi nãy bị đánh nát ra thành từng phân tử , hợp lại vẫn cười sảng khoái như không có chuyện gì , thể xác lẫn tinh thần đối với Thiên Tiếu đều không còn là vấn đề .
Giết hắn cũng không được , chỉ có thể giết đi đám quái thú Hư Không để chiến thắng thôi , không còn biện pháp nào khác .
Một tên trong nhóm sát thủ một cước đá văng Thiên Tiếu xuống mặt đất , tất cả đã mất bình tĩnh ,. tập trung toàn bộ vào đám quái thú đang chuẩn bị giáng lâm . Chỉ có Đan Vương nhanh chóng đi tới bên cạnh Thiên Tiếu , hắn không muốn chuyện này kết thúc đơn giản đầy bi ai như thế .
Đan Vương quỳ xuống bên cạnh Thiên Tiếu nhẹ giọng hỏi :
“Ngươi rốt cuộc làm sao biết nó sẽ tới đây ?”
Thiên Tiếu nằm im bất động , giọng nói bình thản :
“Biết những thứ này hiện tại có ích lợi gì không ? Mà thôi , cho ngươi biết cũng chẳng vấn đề gì , đơn giản bởi Đế Vị chỉ có vài kẻ của Tam Đại Giới sở hữu . Khi mở cổng thì chúng ta có thể cảm nhận được nhau , chính vì thế nó sẽ tới đây nhanh thôi .”
Đan Vương lập tức hỏi :
“Có cách nào để nó không tới được đây hay không ?”
Thiên Tiếu mỉm cười , ánh mắt nhạt nhòa :
“Đương nhiên có , giết chết ta hoàn toàn hoặc ta phải rời khỏi cánh cổng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-bien-hon-de/1747565/chuong-284.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.