Chương trước
Chương sau
Từ bé đến lớn thì dù ngây thơ đến đâu thì cũng phải có chút tơ tưởng tới chuyện kia, đã thế còn sinh ra trong thời đại internet phát triển vượt bậc nữa. Chuyện tìm hiểu về chuyện kia không phải khó khăn gì, nam hay nữ thì ít nhất cũng phải coi qua một lần.
Tính cách mạnh mẽ như Lý Chiêu Hoàng đương nhiên không phải ngoại lệ, thậm chí nàng còn coi những thứ này khá nhiều nữa là đằng khác. Giống như Thiên Tiếu trước kia, tuy không có kinh nghiệm thực chiến nhưng lý thuyết thì lại biết không ít.
Nhớ tới những gì mình biết được nàng hơi do nhưng sau đó lại cởi áo của mình ra, nghĩ đến mình đang ở giữa thanh thiên bạch nhật thì đột nhiên dừng lại. Hành sự ngay ở chỗ này nhỡ bị người ta thấy thì chắc nàng xấu hổ chết mất.
Nghĩ kỹ lại thì nơi này làm sao có thể còn người được, đám quái vật kia tuyệt đối sẽ không tha cho bất cứ nhân loại nào được sống sót. Nhất là với tính cách cẩn thận của con thỏ mèo kia, đây càng là chuyện không thể nào.
Nàng lại tiếp tục cởi đồ, khi mà cởi gần xong rồi thì nàng đột nhiên lại nghĩ rằng mình đâu nhất thiết phải cởi hết, tuy nhiên lúc này trên người nàng chỉ còn mỗi đồ lót. “Làm cho nhanh thôi” đấy là suy nghĩ của nàng, chuyện này không phải nàng hoàn toàn tự nguyện, cứ làm cho xong giao dịch là được rồi.
Ngại ngùng một chút thì nàng bắt đầu, do là lần đầu khiến cho nàng đau tới nghiên răng lại, nước mắt không biết vì sao cứ thế mà chảy ra. Vốn đã biết là sẽ đau nhưng nàng không nghĩ tới là sẽ đau đến mức này, ánh mắt nàng tập trung vào cái nam nhân trước mặt, đều là tại hắn ta hết.
Ngày đó nếu không phải là nàng bị hắn lôi đi theo thì đâu có ngày hôm nay, cũng chẳng phải trao trinh tiết của mình cho một gã xa lạ. Đã thế địa điểm còn là một tử địa, không biết có bao nhiêu người lẫn quái vật chết ở đây rồi.
Chỉ như thế còn chưa đáng nói, hiện tại thì nàng còn không thể không làm như thế, nàng chẳng có chút kiến thức nào về trận pháp cả. Vị tiền bối kia nói chuyện có chút khó nghe nhưng đều là sự thật, Thiên Tiếu không tỉnh lại thì chuyện nàng bỏ mạng ở đây chỉ là vấn đề thời gian thôi.
Vươn tay đặt lên ngực của Thiên Tiếu nàng chậm rãi làm theo những hành động mình được xem trước kia. Lúc này nàng chẳng cảm thấy sung sướng giống như đám diễn viên nữ, đến tận bây giờ vẫn chỉ có đau đớn thôi, có lẽ phải đợi một lúc nữa.
Vài phút sau thì quả nhiên bớt đau đi, lúc này thân thể nàng cũng nóng bừng lên, hình như Thiên Tiếu đang tự hành vận động một công pháp song tu nào đó. Dương khí dư thừa của hắn không ngừng truyền qua người nàng thông qua điểm kết nối giữa hai người.
Quảng Cáo
Người của Thiên Tiếu cũng bắt đầu tỏa ra Dương khí mồ hôi trên người của cả hai nhanh chóng bốc hơi, máu tươi loang lổ ra từ những vết thương cũng dần khô lại. Chứng tỏ nhiệt lượng xung quanh người hắn không phải nhỏ, có thân thể của Hồn Vương nhưng nàng vẫn cảm thấy tay có chút bỏng do chạm vào người hắn.
Được khoảng năm phút thì tình trạng của Thiên Tiếu tốt lên, những vết thương nhanh chóng khép lại với tốc độ kinh người. Mắt của Thiên Tiếu mở ra, thân thể của hắn lúc này nóng như cái lò nung vậy, cả ruột gan giống như bị thiêu đốt vậy, chỉ có chỗ kia là cảm giác rất mát lạnh.
Tâm trí của hắn hoàn toàn trống rỗng, chẳng hề nghĩ được gì, Lý Chiêu Hoàng giống như một tảng băng giúp hắn dễ chịu hơn một chút. Không nghĩ ngợi nhiều hắn vùng dậy ôm lấy nàng ta, dùng hết sức mình tiến vào nơi sâu nhất của nàng. Cử động đột ngột của hắn khiến cho Lý Chiêu Hoàng không kịp phản ứng, miệng mở to nhưng không phát ra được chút âm thanh nào.
“A….a...đau quá, tiểu tử thối buông ta ra.”
Thân thể hắn đang nóng như lửa lại còn ôm lấy nàng, cảm giác nóng bỏng này khiến cho nàng hơi đau đớn, muốn giãy ra khỏi người của hắn. Chưa kịp thốt ra thêm từ nào thì miệng rộng của Thiên Tiếu bao trùm, chiếc lưỡi như con rắn cuốn lấy chiếc lưỡi nhỏ giống muốn cho nàng khỏi thở.
Lúc này Thiên Tiếu miệng lưỡi đắng khô, cảm giác ngọt ngào, mất lạnh khiến hắn muốn dừng cũng dừng không được. Tử Linh Phá Nguyên Quyết hoạt động hết công xuất, xung quanh hai người Nguyên Khí bắt đầu tụ lại, Nguyên Khí tinh khiết mang theo năng lượng bản nguyên thúc đẩy quá trình trao đổi âm dương diễn ra nhanh hơn.
Người của hắn bắt đầu nguội lại, Lý Chiêu Hoàng cũng không còn bỏng rát nữa, thay vào đó là cảm giác ấm áp đến lạ thường. Phía dưới giao hợp cũng bắt đầu có cảm giác sung sướng, dù lý trí mỏng manh nhưng kỹ năng của Thiên Tiếu vẫn miễn bàn, thừa sức khiến con mèo non như nàng say mê.
“A...a”
“Grừ”
Thiên Tiếu gầm lên một tiếng, tinh hóa của hắn tưới nhuần thân thể non mịn của Lý Chiêu Hoàng, cảm giác thân thể đã cân bằng lại rồi. Cả hai người đồng tới tấn cấp, mỗi người đều tăng một tiểu cảnh giới.
Quảng Cáo
Nàng tựa vào vai của hắn thở phào nhẹ nhõm:
“Cuối cùng cũng đã kết thúc rồi.”
Chưa được mấy giây sau thì đôi mắt của nàng trợn to, thứ kia đang sống lại trong thân thể của nàng. Nguyên Khí lại bắt đầu tụ hội, chuyện gì phải xảy ra cứ thế xảy ra, trong tòa thành vắng lặng chỉ còn lại tiếng rên rỉ của nữ nhân và tiếng gầm gừ như dã thú của nam nhân.
Sáu tiếng sau
“Ầm”
Lý Chiêu Hoàng hoàn toàn mất đi ý thức, Nguyên Khí tụ hợp xung quanh khiến cho nàng tấn thăng lên Hồn Hoàng. Mới tấn thăng nhưng thân thể nàng không có một tý khí lực nào, cảm giác như toàn bộ thân thể nàng được làm từ nước vậy.
Lúc này thì Thiên Tiếu đã gần như hoàn toàn tỉnh táo, hai tay bất chợt buông ra vì hắn cũng rất mệt. Khi thấy Lý Chiêu Hoàng có thể ngã ra mặt đất hắn mới vươn tay đã đỡ lấy nàng, nhìn cô gái đã mệt lả hắn thở dài đặt nàng xuống mặt đất, phủ lên người nàng một lớp áo khoác.
Thiên Tiếu khoanh chân lại tiếp tục vận chuyển Tử Linh Phá Nguyên Quyết, nhờ âm khí hấp thụ được từ Lý Chiêu Hoàng mà năng lượng hấp thu từ đám quái vật dư ra rất nhiều. Ác Ý cũng đi vào trạng thái tiến hóa, điều mà hắn tưởng là không thể nào.
Cái chuyện khó hơn lên trời được thực hiện chỉ bằng việc hắn lấy đi trinh tiết một cô gái với sự kết hợp của Tử Linh Phá Nguyên Quyết. Công pháp này có chút nghịch thiên quá mức rồi, vui mừng của hắn nhanh chóng trôi đi, thay vào đó là cảm giác trống rỗng do một lượng lớn ký ức mất đi.
Quảng Cáo
Ác Ý tiến hóa xong lập tức truyền lại ký ức cho Thiên Tiếu, những ký ức quan trọng được hắn định sẵn dần quay trở lại. Tuy nhiên vẫn có một chút hỗn loạn, ví dụ như hắn không nhớ ra rằng trước đó mình thức tỉnh ký ức gì mà có thể đánh bại Đông Phương Huyễn một cách dễ dàng.
Cố gắng thế nào thì hắn cũng không thể nào nhớ ra được gì, kết quả hắn chọn không nhớ tới nữa bởi nếu quan trọng thì đã được lưu lại rồi. Tinh Không Chiến Kỹ bắt đầu nạp vào, số lượng khổng lồ khiến đầu hắn ta đau như cắt, tận nửa tiếng sau vẻ mặt hắn mới yên ổn.
Tiếp đó là ký ức về những người đã bị xóa đi, hắn phát hiện có những người hắn biết đã bị xóa đi. Thẩm Ngọc, Lý Nhã Lan, Lý Nhã Kỳ, Dạ Nguyệt, La Mỹ Nhân và mẹ của nàng, ngoài ra hắn rất chú ý mới phát hiện ra mẹ của Dạ Nguyệt và Thẩm Ngọc cũng biến mất trong ký ức, dù cho hắn mới chỉ được cho xem hình thôi.
Cuối cùng là những thứ dùng để phát triển Cửu Sắc Thiên Kiếp, lần này đầu hắn đỡ đau hơn một chút. Rồi kiến thức về Liêm Đạo áo nghĩa tràn vào khiến cơn đau vừa suy giảm lại tăng lên một cách nhanh chóng.
Thiên Tiếu mở mặt ra nhìn lấy đang nằm trên mặt đất thở dốc Lý Chiêu Hoàng, nàng ta nghỉ hơn nửa tiếng rồi nhưng sức lực vẫn chưa khôi phục được chút nào. Hắn đứng dậy tiến tới chỗ nàng.
Lý Chiêu Hoàng vẻ mặt lo lắng hỏi:
“Ngươi lại muốn làm gì?”
Thiên Tiếu tách hai chân của nàng ra, đè xuống dục vọng khiến cơn đau lui đi một chút.
“A...a”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.