“Chu Vũ học tỷ giỏi thật sự, chênh lệch tận hai tiểu cảnh nhưng vẫn có thể giữ trận đấu tới tận hơn ba tiếng. Thua nhưng vẫn tăng ba bậc trêи bảng xếp hạng, nếu ta không phải chuyên gia tấn công thì chắc chắn sẽ cố gắng học hỏi cách chiến đấu này.”
Lý Nhã Kỳ nói xong thì quay lại nhìn Thiên Tiếu, tuy nhiên khi quay lại nàng thấy cả Băng Mị và Thiên Tiếu đều đang nhìn về một hướng nào đó. Vẻ mặt bọn họ đều cực kỳ căng thẳng, nàng hiếm thấy vẻ mặt này của Thiên Tiếu.
Nàng nắm tay áo của hắn lay hỏi:
“Có chuyện gì thế?”
Thiên Tiếu khẽ giọng nói:
“Khi huyết mạch của ta tiến hóa liền có thể nhìn thấy một thứ giống như “vận rủi”, không hiểu sao toàn bộ những người ở đây đều gặp xui xẻo.”
Dạ Nguyệt nhíu mày:
“Toàn bộ mọi người đều gặp xui xẻo, thật vô lý.”
Thiên Tiếu cười khổ:
“Ta cũng thấy vô lý, nhưng ta lại cảm giác được nguy hiểm càng lúc càng gần, thậm chí xác định được điểm xuất phát. Chỉ là ta không biết làm sao mình lại có được cảm giác đó nữa.”
Băng Mị lông đuôi xù lên:
“Đây là bản năng cảm nhận nguy hiểm của Yêu Thú cấp cao, trong một số trường hợp bọn họ có thể cảm nhận được. Ngươi nhìn qua chỗ Long Nhất liền biết, lần này hắn cũng cảm nhận được, đương nhiên không phải khi nào cũng có thể nhưng ít nhất hôm nay tất cả chúng ta đều cảm nhận được.”
Cùng lúc này Cầm Tử Nam đang ra ngoài xử lý chút chuyện của gia tộc thì có người thông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-bien-hon-de/1747460/chuong-179.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.