Chương trước
Chương sau
Hai canh giờ trôi qua
Phụng Hậu lục lọi một nửa thư viện hoàng gia nhưng vẫn không tìm thấy có trường hợp tương tự. Kể cả lý giải trêи lý thuyết cũng không hề có, rõ ràng Miêu Thần cũng biết việc này khó khăn nên mới nhớ nàng.
Trong số những tài liệu nàng đọc qua thì ít nhất phải có một tới hai Hồn Ngọc hấp thụ là nằm ngoài Linh Thể. Còn hấp thụ toàn bộ đều là dạng Linh Thể thì chưa từng gặp, theo nàng đoán thì Miêu Thần đã sớm đoán được hắn ta sẽ gặp vấn đề này, tuy nhiên hắn không có cách giải quyết nên mới đùn đẩy trách nhiệm cho nàng.
Chuyện lần trước Thanh Long Hoàng Tộc thất lễ không phải trừng phạt nhẹ nhàng là xong, nàng hiện tại cần giải quyết việc này mới coi như xong chuyện. Nhưng vấn đề mọi thứ quá khó khăn rồi,Thiên Tiếu cứ lẽo đẽo theo sau với ánh mắt chờ mong cũng khiến nàng có chút bối rối.
Năm canh giờ sau
Thiên Tiếu vẻ mặt chuyển từ mong chờ sang thất vọng, có vẻ vấn đề của hắn không dễ dàng giải quyết như hắn nghĩ. Hắn đã hỏi qua cả Băng Mị nhưng có vẻ nàng không được rõ ràng vấn đề Hồn Lực giống như hiểu biết về Huyết Mạch.
Hắn suy nghĩ một chút rồi nói:
“Bệ hạ trăm công nghìn việc, nếu không thể tìm ra giải pháp thì thôi cũng được.”
Phụng Hậu cười nói:
“Không phải trẫm không có cách, căn bản là ta muốn xác nhận lại suy nghĩ của mình thôi, nếu không có tài liệu của tiền nhân để lại thì chúng ta sẽ mất thời gian hơn một chút.”
Phụng Hậu ngoài một số lý do cá nhân, thì do nàng ta là vua một nước nên đã nhận lời trừ khi không thể làm được, nếu không tuyệt đối sẽ không thất hứa. Với lại vốn được đánh giá là siêu cấp thiên tài mà không giải quyết được vấn đề của một người tu vi chỉ có Hồn Sĩ thì mất mặt quá.
Đã có chút mất hy vọng nên Thiên Tiếu cũng không nói gì nữa, hắn đương nhiên phải cho người ta vấn đề mặt mũi. Nếu nàng thật sự có cách giải quyết thì tốt, còn nếu không có thì cũng đành chịu thôi, làm hoàng đế mà bỏ ra bằng này thời gian cho một người tu vi Hồn Sĩ là quá tốt rồi.
Một lúc nữa nàng rốt cục đã kiểm tra xong toàn bộ thư viện hoàng gia, những cuốn sách cuối cùng bay lên trêи kệ cũng báo hiệu nàng không thể tìm được trường hợp tương tự nào. Tuy nhiên may mắn là trong một cuốn nhật ký của tiền nhân nàng đã tìm ra gợi ý, tuy hai trường hợp không hề giống nhau nhưng nàng tìm ra một ít điểm tương đồng.
Vị tiền bối kia cũng là người có song sinh Khí Hồn, hắn ta dung hợp năm cái Hồn Ngọc đầu tiên đều là Linh Hệ, sau cái thứ năm thì chính thức trở thành Linh Nhân. Đương nhiên người này rất muốn trở thành người đầu tien dung hợp sáu cái Linh Hệ Hồn Ngọc.
Thế là sau đó chấp nhận thiệt thòi một chút, trong thời gian làm cung phụng cho Thanh Long Hoàng Triều tranh thủ điều tra mọi loại Linh Hệ yêu thú. Hắn hy vọng có thể tìm ra loại Linh Hệ yêu thú có khả năng hỗ trợ Yêu Biến tốt nhất có thể, đặc biệt là khả năng định hình.
Sau hơn vạn năm thì vị cung phụng này tu vi đã sớm đạt Hồn Thánh Đỉnh Phong, không thể nào để thiếu Hồn Ngọc Định Hình được nữa. Thế là hắn tìm tới một loại yêu thú tên Hoán Ảnh Ngư, một loại Yêu Thú quý hiếm với huyết mạch cao cấp, loại yêu thú này có khả năng biến đổi bản thân giả dạng các loại yêu thú khác.
Thông qua Hoán Ảnh Ngư nan đề đã được giải thế nhưng Hoán Ảnh Ngư chỉ là Bán Linh Thể. vị cung phụng này cuối cùng vẫn không thể trở thành một cái Linh Nhân toàn vẹn. Tuy nhiên cuối cùng người này cũng vượt qua Hồn Thần phi thăng khỏi vi diện cấp thấp, cuộc đời của hắn cũng coi như một cái truyền kỳ.
Phụng Hậu cùng hắn ta đi tới một chỗ, Thiên Tiếu ngồi nghiêm túc đợi nàng giảng giải cho hắn ta nghe.
Đọc Truyện— QUẢNG CÁO —
Nàng bình tĩnh hỏi:
“Ngươi có hấp thu Viên Hồn Ngọc thứ nhất là Vạn Biến Trùng, còn nhận được khả năng biến đổi của nó. Với khả năng biến đổi mạnh mẽ như thế ta đoán ngươi hấp thu một con Vạn Biến Trùng tuổi thọ tương đối cao, còn về lý do tại sao nó lại màu trắng thì ta không biết. Với khả năng của Vạn Biến Trùng ngươi thừa sức định hình trạng thái Yêu Biến của mình.”
Thiên Tiếu gật đầu:
“Đúng như ngài nói, nhưng ta cảm giác tuy đã thiết kế rất tốt nhưng khi chiến đấu vẫn có chút bất tiện, chỉ là không nhìn ra vấn đề ở chỗ nào. Thế nên ta mới tìm tới ngài để hỏi về cách định hình lại trạng thái Yêu Biến của mình.”
Phụng Hậu phất tay:
“Ngươi trước tiên bình tĩnh nghe trẫm nói cái đã, thực ra vấn đề khiến ngươi không thể sử dụng tối ưu bởi ngươi vẫn chưa tìm ra trạng thái hoàn mỹ nhất. Đồng thời ngươi đã mắc một sai lầm chí mạng mà không nhận ra.”
Thiên Tiếu mắt sáng lên:
“Mời bệ hạ chỉ giáo.”
Phụng Hậu nói:
“Đầu tiên là cho dù có là linh thể đi chẳng nữa thì chúng vẫn có hình hài thường xuyên lộ ra bên ngoài, ví dụ như Vạn Biến Trùng khi không giả dạng vẫn có hình dạng nhất định. Còn những Hồn Ngọc khác của ngươi thì có những cái nào có hình hài không.”
Thiên Tiếu liệt kê:
“Có một con mèo là Linh Nguyệt Yêu Miêu, một con quạ Hắc Dạ Ma Ô……”
Hắn nói đến đây thì nàng phất tay:
“Đây là bí mật ngươi không cần phải nói trực tiếp cho ta biết, cứ dùng hình dáng của mấy con vật đó suy nghĩ là được. Ngoài ra theo ta đoán thì huyết mạch của ngươi cũng là một dạng hữu hình huyết mạch có hình thái.”
Hắn đang tính phản bác thì Ác Ý nói:
“Ta ăn huyết mạch khác thì huyết mạch của ngươi chắc chắn có dạng yêu thú, nói chính xác thì hiện tại đã có rồi.”
Nghe được nhắc nhở Thiên Tiếu gật đầu:
“Thế hình dáng của ta khi kϊƈɦ hoạt huyết mạch có ảnh hưởng gì tới trạng thái Yêu Biến hay không?” Đọc Truyện— QUẢNG CÁO —
Phụng Hậu đứng lên lấy ra một tấm bảng sau đó bắt đầu vẽ lên rồi nói:
“Quan trọng vô cùng là đằng khác, muốn sáng tạo hình dạng yêu biến thì trước hết lấy trạng thái khi kϊƈɦ hoạt huyết mạch làm khung, giống như phác thảo một bức tranh vậy. Nếu ngươi không thể phát triển đúng theo những đường nét mình đã phác thảo thì các bức tranh không thể nào thành hình được.
Tiếp theo đó thì những Hồn Ngọc ngươi hấp thu có vài cái có hình dạng, khi ngươi kϊƈɦ hoạt trạng thái Yêu Biến thì hồn lực sẽ tỏa ra đúng như thế. Chúng như những nét vẽ vậy, ngươi không thể nào tô màu lệch so với nét vẽ, nếu làm thế bức tranh cũng không thể hoàn thiện được.
Đâu thể nào có một con mèo không đuôi, một con chim không cánh, theo ta thì mỗi lần ngươi kϊƈɦ hoạt Yêu Biến thì có một vài chỗ xuất hiện Hồn Lực để cấu tạo, nhưng vị trí đó lại trống không. Điều này dẫn đến việc ngươi bị thất thoát Hồn Lực vô ích, những chỗ vốn không có trong định hình lại có Hồn Lực cung cấp.”
Thiên Tiếu cảm giác rất có lý liền hỏi:
“Ngài chắc cũng biết cách khắc phục rồi.”
Phụng Hậu cười nói:
“Có hai cách, trong đó cách thứ nhất có chút vô dụng, đó là đợi ngươi đạt Hồn Thánh liền có thể loại bỏ những cấu tạo của Hồn Ngọc. Khi đó ngươi chỉ cần điều chỉnh trạng thái Yêu Biến phù hợp với lúc kϊƈɦ hoạt huyết mạch là được, sử dụng cách này thuần phục nhất chính là Dạ gia.”
Dạ gia khi kϊƈɦ hoạt huyết mạch thân thể trở thành trạng thái rất vi diệu, kϊƈɦ hoạt Yêu Biến chỉ tăng tốc độ và sức mạnh thôi, còn phù hợp hoàn hảo thì không thể nào.
Thiên Tiếu cười khổ:
“Nhưng ta không thể chờ đến khi tu vi đạt Hồn Thánh được.”
Nàng nhún vai:
“Đương nhiên, thế nên ngươi chỉ có thể chọn cách thứ hai, cố gắng tự phác thảo ra hình hài phù hợp nhất dựa trêи hiểu biết của chính ngươi. Tuy nhiên muốn đạt tới trạng thái hoàn hảo là không thể nào, chúng ta không phải là Thiên Đạo.”
Hắn nhíu mày:
“Còn có cách nào khác không?”
“Còn”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.