Chương trước
Chương sau
Bày trận bắt đầu hiến tế lần hai, trong lúc đi về thành phố hắn tiện thể xử lý luôn một băng đảng, lần này hắn sử dụng súng để khiến mọi thứ giống các băng đảng thanh toán lẫn nhau. Bây giờ có quá nhiều người đang truy tìm hắn thế nên phải làm việc cẩn thận một chút thì hơn, trong đêm nay phải tận dụng tối đa các mục tiêu trong tòa thành này.
Một đêm duy nhất thôi hắn tế lễ năm lần nhưng vẫn chỉ tăng tiến từng chút một, kiểu này thì mỗi lần thăng tiến của hắn chắc phải đạp trêи núi thây biển máu. Vẫn giữ suy nghĩ phải nâng cao khả năng ám sát để giết những người có tu vi cao hơn, tiết kiệm thời gian.
Đợi đến khi truyền tống trận khởi động hắn liền trở thành người quay về đầu tiên, đi về từ truyền tống trận hắn ngay lập tức quay trở lại phòng của mình. Ngồi ở trong phòng khách sạn của mình nghỉ ngơi, hắn triệu hồi ra cả hai Khí Hồn của mình.
Lúc này thì Vạn Biến đã dung hợp duy nhất Vạn Biến Hồn Trùng làm Hồn Ngọc trụ cột, còn cần thêm hai viên nữa.
Thôn Phệ hai dạng thì đều đã hấp thụ hai cái, Linh Nguyệt Yêu Miêu và Hắc Dạ Ma Ô là hai hồn ngọc trụ cột, tiếp đó là Dạ Mạ cho Tử Thần và Dạ Quỷ cho Hung Thần. Với hai viên Linh Nguyệt Yêu Miêu và Dạ Ma thì ở dạng tử thần hắn cực kỳ linh hoạt, đặc biệt khả năng chạy trốn cũng như truy sát rất ghê gớm.
Hung Thần thì không thể nào giúp hắn chiến đấu nhanh như Tử Thần, bù lại nếu bắt buộc phải chiến đấu đường dài với số lượng kẻ thù lớn thì dùng Hung Thần rất tiện. Trong lần truy quét sơn tặc vừa rồi hắn sử dụng Hung Thần để truy quét đối thủ trước, tiếp đó khi dùng Tử Thần di chuyển nhanh chóng tìm kiếm những kẻ còn lại.
Tuy tiêu tốn rất nhiều điểm Vận Khí nhưng hiệu quả lại vô cùng rõ rệt, một khi hắn ta đã nhắm tới tổ chức nào thì đừng hòng có ai sống sót. Bây giờ thì hắn có ba viên Tử Ngọc của ba cái yêu thú cấp Hồn Thần mà Băng Thần giao hắn làm vốn, hắn hiện tại không biết phải xử trí như thế nào.
Ba viên đều là Linh hệ nên nếu nạp hết vào thì ngoài Linh Nguyệt Yêu Miêu và Hắc Dạ Ma Ô thì tất cả những Hồn Ngọc còn lại sẽ đều là Linh hệ. Đó là chưa nói đến Linh Nguyệt Yêu Miêu và Hắc Dạ Ma Ô đều được tính là Bán Linh hệ, lý do thì bởi bọn chúng dù mất đi thân xác mà tuổi thọ vẫn còn vẫn có thể tồn tại ở một dạng đặc biệt.
Bây giờ nếu nạp hết ba viên vào trong thì hắn ta sẽ chỉ còn thiếu một viên duy nhất, rõ ràng là quyết định quan trọng của cuộc đời nên làm ẩu quá thì cũng không hay. Nhưng nói đi cũng phải nói lại, những viên Hồn Ngọc này chỉ ở vị trí Hồn Ngọc định hình, tương lại có thể thay đổi.
Thiên Tiếu không nghĩ nhiều nữa lấy ba viên Hồn Ngọc ra bắt đầu suy xét, triệu hồi ra hai cái Khí Hồn chính là muốn nghe ý kiến trực tiếp của chúng. Thông tin về ba viên Hồn Ngọc này hắn cũng đã điều tra qua rồi, thực ra cũng không thể nào tính là điều tra được.
Sau khi ba cái Hồn Thần cấp yêu thú bị giết chết thì thông tin về chúng được Kiếm Thánh tiết lộ, hiện tại tràn ngập trêи mạng. Phải nói bọn chúng đều là những yêu thú khó chịu nhất, không chỉ nhân loại mà yêu tộc cũng rất ngán ngẩm bọn chúng, nếu có va chạm thường chỉ lựa chọn đánh lui chứ không tử chiến với chúng được.
Con đầu tiên gọi là Ảo Ma với khả năng rất kỳ dị, nó có thể khiến đối thủ đang chiến đấu của mình khó lòng nào tập trung vào chiến đấu. Nghe nói ai sở hữu Hồn Ngọc của nó ngoài khả năng làm đối phương mất tập trung, thì còn có thể nhận được khả năng tập trung tuyệt đối, tất cả các loại giác quan đều mạnh lên gấp nhiều lần.
Đến lượt con thứ hai gọi là Không Dị, nó không có thân thể cố định, mang theo khả năng mở cửa không gian cực mạnh. Nhờ năng lực này mà nó thao túng chiến tranh rất khủng khϊế͙p͙, khả năng mở ra cực kỳ nhiều vết nứt vượt xa Hồn Thần yêu thú khác, ai sở hữu nó thể nhận được khả năng thao túng không gian.
Cuối cùng thì chính là lão đại của đám yêu thú lần này, tên Linh Nguyên với khả năng thao túng các loại nguyên tố và năng lượng ở một phạm vi xung quanh nó. Thứ năng lực này thực chất vô cùng khốn nạn, là thứ mà các Hồn Thần nhân loại chán ngán nhất trong ba con yêu.
Khi chiến đấu với nó thì nhất định phải giết ngay trong thời gian ngắn nhất, để lâu một chút thì xung quanh bọn họ sẽ chẳng còn chút Hồn Lực nào để hồi phục. Khốn nạn hơn nữa là với khả năng phân tách năng lượng thì công kϊƈɦ tới nó uy lực cũng giảm rất nhiều, thế thì càng khó giết nó nhanh. Đọc Truyện— QUẢNG CÁO —
Khốn nạn đến mức độ đó khiến cho Thiên Tiếu rất động tâm, chỉ là chưa nghĩ ra phân phối sao cho hợp lý. Thôn Phệ rất hiểu vấn đề này nên hắn muốn tham khảo ý kiến của nó, để xem rốt cuộc phải phân phối như thế nào cho nó hợp lý.
Thôn Phệ lần này lại phân vân rất nhiều:
“Ba cái Hồn Ngọc này rất quý giá, với năng lực của nó thì việc dung hợp là tất yếu, nhưng cụ thể thế nào thì ta cũng rất khó nghĩ.”
Đang phân vân thì tiếng gõ cửa vang lên, hắn mở cửa đi ra ngoài thì phát hiện người đứng trước cửa chính là Miêu Bích Hà và Thẩm Ngọc.
Hắn đứng sang một bên lịch sự:
“Mọi người vào phòng rồi nói chuyện.”
Hai người đi vào trong phòng khách ngồi xuống, hắn lấy nước cho hai người rồi hỏi:
“Có chuyện gì mà hai người tìm ta thế?”
Thẩm Ngọc khẽ giọng:
“Miêu lão sư muốn hai người chúng ta chia sẻ những gì học được sau đợt huấn luyện vừa rồi cho học sinh Yêu tộc. Dù sao chúng ta cũng là những người không bị phát hiện cho đến cuối cùng, đặc biệt công lao phần lớn cũng do ngươi, Cầm học trưởng không liên lạc được với ngươi nên ta với Miêu lão sư mới phải đến tận phòng để tìm.”
Nhìn tay của mình không có quang não hắn cười trừ:
“Khi đi ngủ thì giữ lấy quang não có chút vướng nên ta bỏ trong phòng, làm phiền hai người quá rồi, đợi ta một chút rồi chúng ta đi ngay luôn.”
Hắn nói thế để lấp ɭϊếʍ mà thôi chứ thực ra đêm qua đi giết người làm sao có thể mang theo quang não, nếu họ xác định vị trí nhờ quang não thì hắn bị phát hiện là cái chắc. Lúc hành động thì chỉ có thể mang theo quang não lậu, thứ này hắn xài tạm thời rồi vứt, làm việc nguy hiểm nên dù tốn kém nhưng hắn đánh phải chấp nhận.
Đọc Truyện— QUẢNG CÁO —
Miêu Bích Hà mỉm cười:
“Phải nhờ đến ngươi là đã làm phiền ngươi rồi, không có gì phải vội vàng cả, cứ từ từ thôi cũng được, giữa trưa chúng ta bắt đầu cũng được. Đám nhóc kia chắc giờ này cũng chưa ngủ dậy đâu, ngươi cứ từ từ chuẩn bị rồi đến phòng của ta khoảng 10 giờ, chúng ta xuất phát tới một quán ăn được ta thuê.”
Thiên Tiếu gật đầu:
“Ta biết rồi.”
Miêu Bích Hà cúi đầu:
“Phiền ngươi rồi.”
Nàng sau đó rời đi, Thẩm Ngọc ngồi lại chờ đến thời gian rồi đi cùng hắn luôn, bây giờ cũng hơn chín giờ sáng rồi nên hắn phải đi tắm rửa thay đồ luôn. Đại diện Nhân Tộc thế nên hắn ta chắc chắn không thể ăn mặc xuề xòa được, nhất định phải tươm tất nhất có thể.
Nhưng khi tắm xong nhìn vào tủ đồ hắn chỉ biết thở dài, trước kia hắn ta không quá chú trọng về vẻ bề ngoài thế nên chẳng mua nhiều trang phục. Bây giờ lúc cần thì trong hành lý lại chẳng có bộ nào, với lại mắt thẩm mỹ của hắn cũng không tốt lắm, có mua đồ cũng khó phối ra một bộ đẹp.
Lúc hắn mở cửa phòng mình ra thì Thẩm Ngọc đã đứng bên ngoài cầm sẵn một bộ đồ trêи tay.
Nàng cười nói:
“Cảm ơn ngươi chiếu cố, bộ quần áo này ta đã chọn cho ngươi, bây giờ có thể dùng ngay, hôm qua ta đã giặt qua rồi.”
Đã thế hắn không ngại ngùng nữa, lúc này hắn thật sự cần một bộ trang phục thật đẹp. Cám ơn một tiếng sau đó hắn lập tức quay về phòng để thay đồ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.