“Ta biết rồi! Ra khỏi đây trước đã!”
Hàn Thiên Hinh dìu Tình Ca lên đài sen lướt qua đầm lầy rồi ra khỏi ngã tối. Kết quả vừa ra đến nơi, lại bắt gặp Hắc Yêu đang ở ngay trước mắt. Dây trói mà y tạo thành làm bằng tơ thần khí, tuy nhìn thì mỏng manh nhưng không phải có thể dễ dàng xé bỏ. Y thật không ngờ, từ đầu bản thân đã quá xem thường bản lĩnh của hắn.
“Giai nhân của ta lại muốn đưa người ta bắt để rời khỏi ta à?”
“Câm miệng! Ăn nói hàm hồ!”
“Ha! Ta vậy mà lại muốn nhìn ngươi nổi cáu đấy! Trông rất đáng yêu!”
Hàn Thiên Hinh một tay đang đỡ Tình Ca, tay còn lại tung ra pháp khí đánh về phía Hắc Yêu. Vì những người chết oan vô tội kia, vì muốn trả lại tự do cho linh hồn và sự trong sạch của Kim Tiên Đà Y Chi, y phải khiến hắn hồn phi phách tán. Nhưng lúc này tinh lực trong người không nhiều, bản thân vốn không phải đối thủ với Hắc Yêu mà chỉ là con mồi.
Lần đầu tiên Tình Ca nhìn thấy, pháp khí do sư huynh mình tung ra lại có người đỡ được. Lúc này, Hắc Yêu vậy mà đưa tay ra bắt lấy đoạn vải trắng của Hàn Thiên Hinh, một phát kéo y về phía mình. Tình Ca không có điểm tựa cả người liền bám vào tường đá, trơ mắt nhìn y nằm trong tay hắn.
“Sư huynh!”
“Hàn Thiên Hinh! Ngươi muốn chọc tức ta ư? Muốn ta phải mạnh tay với ngươi ư?”
Hắc Yêu siết chặt cổ tay y
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-anh-nang-xuyen-qua-tuong-thanh/3446615/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.