Chương trước
Chương sau
Đội hình sự lại mở họp, lần này thông tin họ điều tra được đã nhiều hơn, báo cáo kết quả kiểm tra của khoa pháp chứng cũng đã có.

"Qua kiểm tra, chứng thực dấu chân trong phòng thuộc về ba người, một là nạn nhân Vạn Giai, hai dấu chân còn lại có thể là của hung thủ, chiều cao lần lượt là 176cm và 180cm. Người cao 176cm nặng 70kg, còn người cao 180cm nặng 75kg, từ số liệu thì hẳn là đàn ông." Nói tới đây, Vương Thành dừng lại vài giây, "Theo tôi được biết thì Lưu Tiến và Trần Khang của đồn công an phù hợp với những đặc điểm này, khoa pháp chứng đã đi lấy dấu chân của họ để đối chiếu. Ngoài ra, phát hiện hai tổ hợp dấu vân tay thuộc về nạn nhân và Lưu Tiến, có nghĩa là trong phòng không có dấu vết của người khác. Theo lời khai của Lưu Tiến, khi còn sống nạn nhân liên tục báo án nói ngoài cửa sổ xuất hiện mặt quỷ, cậu từng đề nghị nạn nhân lắp camera trong nhà, nhưng do điều kiện kinh tế có hạn nên khả năng cao nạn nhân đã dùng di động ghi hình lại. Trong lúc hung thủ giết người đã vô tình bị quay lại, thế nên hắn mới lấy di động đi. Nhưng di động quay lại được giấu kỹ, hung thủ chỉ có hơn mười phút để gây án, sao hắn có thể bình tĩnh kiểm tra lại di động? Tôi cho rằng hung thủ đã biết chuyện này, thế nên Lưu Tiến lại càng đáng nghi."

"Điều tra nhật ký liên lạc của Vạn Giai chưa?" Khúc Mịch hỏi.

Mạnh Triết trả lời: "Chỉ có một số điện thoại đăng ký bằng tên Vạn Giai, ba tháng trước mới bắt đầu sử dụng. Nhật ký liên lạc chỉ có điện thoại của đồn công an và di động của Lưu Tiến."

Xã hội hiện đại sao lại có người sử dụng di động như thế? Trước đó chắc chắn Vạn Giai có số di động khác, nhưng tại sao lại đột nhiên thay đổi chứ? Lục Li phát hiện thời điểm Vạn Giai đổi số điện thoại và nhà đều bắt đầu từ khi từ chức ở bệnh viện.

Nếu nói vì cái chết của em gái mà cô ấy muốn cắt đứt mọi liên quan đến cuộc sống trước đây, điều này có thể lý giải được, nhưng như thế lại không giải thích được việc cô ấy bị người ta giết một cách tàn nhẫn, còn bị lấy mất tim.

"Phía bệnh viện hẳn còn lưu số điện thoại Vạn Giai sử dụng trước đây."

Suy đoán của Lục Li được Khúc Mịch tán đồng, anh lập tức gọi điện cho bộ phận của nhân sự, nhưng kết quả lại khiến người ta vô cùng thất vọng.

Chỗ họ quả thật còn lưu một số điện thoại khác của Vạn Giai nhưng số này đã bị hủy. Theo lời bộ phận nhân sự, Vạn Giai là cô gái rất siêng năng, làm việc ở bệnh viện sáu năm cô ấy chưa từng đến trễ, về sớm hay xin nghỉ, thế nên họ chưa từng gọi vào số điện thoại này, nếu có việc gấp, bệnh viện chỉ cần tìm cô ấy ở phòng nghỉ của nhân viên hoặc phòng bệnh. Một năm sau khi đến bệnh viện Vạn Giai đã hủy số điện thoại này để tiết kiệm chi phí, sau khi em gái qua đời, cô ấy không cần quá tiết kiệm chi li nữa nên mới mua di động.

"Điều tra địa chỉ nhà thuê trước đây của Vạn Giai, tôi đoán chắc chắn là gần bệnh viện Tân Hoa." Khúc Mịch khẳng định.

Vạn Giai xóa số di động, vừa làm việc ở bệnh viện còn phải nuôi em gái đi học, thế nên chỗ ở chắc chắn phải gần bệnh viện.

Quả nhiên đúng như Khúc Mịch đoán, chỉ cần lên mạng điều tra thông tin thuê nhà là có thể dễ dàng tìm ra chỗ ở trước đây của Vạn Giai. Đó là một tầng hầm trong khu dân cư cũ sau bệnh viện, bên trong chỉ có một cái giường đôi và một cái bàn, không thuận tiện cho việc đi vệ sinh hay rửa mặt, hơn nữa ánh sáng không tốt, không khí cũng ẩm thấp.

Vì có rất nhiều bệnh nhân từ khắp nơi trên cả nước đổ về đây chữa bệnh nên giá thuê của khu dân cư gần bệnh viện rất cao, chỉ là một tầng hầm nhỏ bé như vậy mà giá thuê mỗi tháng cũng hơn 200 tệ.

Lục Li dẫn người đến phòng thuê, bên này lại gọi điện cho Lưu Tiến, hiện tại cậu là người có hiềm nghi lớn nhất.

"Thời gian nạn nhân tử vong là 23 giờ đến 23 giờ 30. Theo điều tra của chúng tôi, 23 giờ cậu trò chuyện với nạn nhân ba phút, 23 giờ 20 xuất hiện trước cửa nhà bệnh nhân. Cậu có gần hai mươi phút để gây án, hơn nữa cậu và nạn nhân rất thân. Chúng tôi có lý do nghi ngờ cậu là hung thủ giết người!"

Nghe Vương Thành nói, Lưu Tiến vô cùng kinh ngạc: "Đúng là buồn cười! Tôi là cảnh sát, sao tôi lại giết người? Hơn nữa Vạn Giai là bạn của tôi!"

"Đội trưởng Lục cũng tin cậu trong sạch, nhưng chúng tôi cần chứng cứ. Cậu cố gắng nhớ lại xem ai có thể chứng minh cậu không có thời gian gây án không?"

"Tối qua tôi ngồi chuyến xe buýt cuối cùng, nhà Vạn Giai cách trạm xe buýt chỉ có hai phút. Tôi đến trước cửa nhà cô ấy thì thấy đồng hồ trên di động là 23 giờ 20. Tôi vào trong chỉ mất khoảng hai phút, đến khi trở ra thì gặp cảnh sát Trần. Tôi hoàn toàn không có thời gian gây án, tài xế xe buýt có thể làm chứng cho tôi, khi đến trên xe chỉ có một mình tôi là khách, trên xe cũng có camera nữa, các anh có thể điều tra."

Vương Thành gọi điện cho công ty xe buýt, chứng thực lời Lưu Tiến nói là thật, trong video ghi hình ghi rõ thời gian Lưu Tiến xuống xe, cậu hoàn toàn không có thời gian gây án.

Lục Li đến nhà thuê trước của Vạn Giai, môi trường ở đây cực kỳ tệ, không phù hợp để lưu trú lâu dài. Không thể tưởng tượng sao chị em Vạn Giai phải sống ở tầng hầm không thấy ánh nắng mặt trời tận sáu năm.

Chủ nhà là một người phụ nữ trung niên, làm bảo vệ môi trường. Nghe nói cảnh sát đang điều tra về Vạn Giai, bà ta hỏi ngay: "Vạn Giai bị sao? Con bé ngoan lắm!"

"Cô ấy chết rồi." Lục Li không để lộ nhiều chi tiết, sợ gây ra khủng hoảng.

"Chết rồi? Bị người ta hại chết sao? Chị em họ đúng là xấu số, vì kiếm tiền chữa bệnh cho em gái mà chị gái phải bỏ học đi làm. Tôi thấy hoàn cảnh của họ đáng thương nên không lấy tiền thuê nhà, có quần áo cũ hay đồ ăn thừa đều cho họ. Cô em gái mặt trắng bệch, môi tím tái, nhìn là biết không sống được bao lâu, nhưng cô bé đó học hành chăm chỉ lắm. Sau khi em gái qua đời, chị gái trả phòng. Tôi tưởng cô ấy đưa tro cốt của em gái về quê, có ngờ đâu cô ấy lại bị giết. Tình cảm của chị em họ tốt lắm, lúc em gái chết chị gái khóc đến chết đi sống lại. Haizz, người tốt đúng là không sống thọ. Để chữa bệnh cho em gái, cả hai chị em liều mạng tận sáu năm, cuối cùng lại có kết cục này!"

"Bình thường Vạn Giai hay tiếp xúc với ai? Cô ấy có bạn trai không?" Lục Li hỏi.

Chủ nhà lắc đầu: "Cô bé đó chỉ lo cho em gái, lúc nào cũng lo kiếm tiền, sáu năm ở đây tôi chưa từng thấy cô ấy mua quần áo mới. Hàng xóm xung quanh có cho vài bộ đồ cũ, cô ấy còn không nỡ mặc, suốt ngày chỉ mặc đồ hộ lý của bệnh viện. Hàng ngày cứ 7 giờ 30 cô ấy chạy đến bệnh viện, 17 giờ về, thỉnh thoảng có ca trực, cô ấy sẽ về nhà nấu cơm cho em gái rồi quay lại bệnh viện ngay. Chắc cô ấy không có bạn trai đâu, người bận rộn như vậy làm gì có tâm trạng yêu đương."

Bệnh viện có bao nhiêu bác sĩ và hộ lý nam, nhưng ai lại đi chọn một cô gái dọn vệ sinh làm bạn gái, hơn nữa còn có ràng buộc nữa!

Theo lời chủ nhà, trừ đến bệnh viện làm việc Vạn Giai không hề có cuộc sống cá nhân đúng nghĩa, sáu năm qua, không thấy cô ấy qua lại với ai cả.

Nghe vậy, mọi người đều im lặng, thấy buồn thay Vạn Giai. Trong cuộc đời ngắn ngủi, cô gái này chỉ lo kiếm tiền ghép tim cho em gái. Nhưng cô ấy cố gắng sáu năm cuối cùng lại có kết cục như vậy. Ai nói chỉ cần nỗ lực là thành công chứ, thế giới này vẫn có sự bất công với vài người như thế.

Lục Li thấy không hỏi được gì nên lại dẫn người chạy tới bệnh viện. Vạn Giai được hậu cần tuyển dụng vào bệnh viện dọn vệ sinh, cô ấy chủ yếu nhận trách nhiệm dọn dẹp tầng ba, sáng chiều tổng cộng hai lần, nghỉ thứ bảy chủ nhân. Ngoài ra cô ấy còn nhận công việc của hộ lý.

Sự cố gắng và kiên trì của Vạn Giai được mọi người ghi nhận, thế nên số tiền còn thiếu cho em gái ghép tim, các bác sĩ và điều dưỡng mới chủ động hỗ trợ.

"Vạn Giai có bạn trai không? Thường ngày cô ấy thân với ai?" Lục Li hỏi điều dưỡng trưởng.

Điều dưỡng trưởng là một người phụ nữ khoảng ba mươi tuổi, trong công việc chị ta rất nghiêm khắc, hầu như điều dưỡng trong khoa đều từng bị mắng. Có điều chỉ cần làm việc nghiêm túc, chị ta chắc chắn sẽ không làm khó. Chính vì Vạn Giai chăm chỉ làm việc nên điều dưỡng trưởng rất quan tâm cô ấy.

Điều dưỡng trưởng trả lời: "Tôi chưa từng thấy có chàng trai nào tới bệnh viện tìm Vạn Giai, cũng không nghe cô ấy nhắc tới. Cô ấy thường hay nói chuyện với tôi, chủ yếu là để học tập cách chăm sóc bệnh nhân bệnh tim. Nói chung cô ấy là cô gái tốt."

Lục Li hỏi thăm thêm mấy nhân viên vệ sinh, tất cả đều nói Vạn Giai không chỉ không có bạn trai, ngay cả quan hệ xã giao bình thường cũng không có.

Điều tra nửa ngày, cảnh sát không có thu hoạch gì, về đội hình sự tập hợp cũng không có manh mối giá trị. Vạn Giai không có cuộc sống tình cảm, nhưng sao màng trinh lại bị rách? Lục Li báo cáo với Khúc Mịch, quyết định liên lạc nhờ cảnh sát địa phương quê quán của Vạn Giai nhờ hỗ trợ.

Bên đó nhanh chóng có hồi âm. Vạn Giai mười tám tuổi đưa em gái tới Nam Giang, trong sáu năm đó chưa từng trở về. Nhà của họ vô cùng cũ nát, năm ngoái đã sập hoàn toàn, trong nhà không có đồ đạc nào có giá trị. Từ nhỏ Vạn Giai đã ngoan ngoãn, không đi gây chuyện lung tung, không ai nghe nói cô có bạn trai.

Cuối cùng việc điều tra lại phải xoay quanh bệnh viện. Vạn Giai bị hại, tim bị lấy ra, như vậy tim của cô ấy hiện đang ở đâu?

Nếu dùng để phẫu thuật cấy ghép thì tim sau khi ra khỏi cơ thể người, mất đi tuần hoàn máu, nhiều nhất chỉ có thể giữ trong một tiếng. Nếu cho vào ướp lạnh, có dịch dinh dưỡng thì sẽ kéo dài thêm hai tiếng. Vụ án kéo dài đến bây giờ đã qua mười lăm tiếng đồng hồ. Trái tim bị lấy đi chỉ có hai kết quả, một là nằm ở góc nào đó hư thối, hai là đang đập trong cơ thể người khác.

Nhưng trong ba ngày gần đây bệnh viện Tân Hoa không có ca ghép tim. Chẳng lẽ giả thiết ban đầu của họ đã sai? Hung thủ không hề tham gia buôn bán nội tạng, đây chỉ đơn thuần là một vụ mưu sát?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.