Chương trước
Chương sau
Khúc Mịch được điều động đến đội hình sự tạm thời nhưng không có ai trong đồn công an thấy hâm mộ cả. Ông Trần bị ám ảnh, còn Lưu Thiên mỗi khi nhắc đến chuyện này đều thấy rợn người. Cũng chính vì vậy mà họ càng khâm phục Khúc Mịch và Thương Dĩ Nhu, đừng nói là phá án, bắt họ xem một thi thể kiểu này cũng là tra tấn.

Việc điều tra Hoa Uy lập tức được triển khai, cảnh sát không phát hiện cuộn phim trong camera hắn để lại, có thể đã bị người ta mang đi.

Trong nhà không có phát hiện gì trừ dấu vân tay và dấu chân của Hoa Uy, xem ra hung thủ đã dọn dẹp hiện trường vô cùng sạch sẽ. Vì khu chung cư này đã cũ nên không có trang bị camera, không có cách nào điều tra nhân vật khả nghi ra vào đây. Bọn họ chỉ có thể thông qua việc hỏi thăm hàng xóm để xác định kẻ đáng nghi, tiếc là không có thu hoạch gì.

Khúc Mịch theo Lục Li đi điều tra căn nhà còn lại của Hoa Uy. Khóa cửa không có dấu vết bị cạy, trong nhà lại có dấu vết bị lật tới lật lui. Trong nhà hắn có một căn phòng tối nho nhỏ, bên trong sạch sẽ, không hề tìm thấy bất kỳ tấm ảnh hay cuộn phim nào, điều này vô cùng bất thường.

Nhà bên này có bảo vệ, theo lời khai của bảo vệ, sáu ngày trước Hoa Uy từng quay về, sau đó lại vội vàng rời đi.

"Sáu ngày trước?" Khúc Mịch nhíu mày.

Theo mức độ giòi bọ tụ tập thì có thể xác định thời gian tử vong là sáu ngày trước.

Chẳng lẽ sau khi rời khỏi đây, vừa về nạn nhân liền bị hại sao?

"Hôm đó là ca tôi trực, trời rất khuya, tôi thấy cậu Hoa về, còn chào hỏi." Bảo vệ xác định, "Không nhầm đâu, cậu Hoa thích đội mũ, hơn nữa dáng đi cũng rất đặc biệt. Tất cả bảo vệ ở khu chung cư chúng tôi đều biết cậu ấy, chỉ cần nhìn bóng lưng là có thể nhận ra."

Hắn vội cầm tất cả ảnh và cuộn phim đi, nhưng trong nhà cũ lại không có phát hiện gì. Giả sử hung thủ cố tình lấy chúng đi, thế thì chứng tỏ chúng vô cùng quan trọng.

Ảnh mà paparazzi chụp đương nhiên đều là cuộc sống cá nhân của minh tinh. Trong đây liệu có bí mật không thể cho người ta biết không?

Lục Li bảo Mạnh Triết điều tra nhật ký liên lạc của Hoa Uy và đến phòng làm việc của hắn điều tra. Nhật ký liên lạc có ngay, trong đó có một dãy số thường xuyên xuất hiện khiến họ chú ý.

Cảnh sát còn chưa kịp điều tra dãy số này, không ngờ nó lần nữa lại gọi cho Hoa Uy.

Người nghe máy là Lục Li, sau khi bấm nút nghe máy anh không vội nói chuyện.

Ở đầu bên kia là một người đàn ông: "Hoa Uy, chúng tôi đồng ý yêu cầu của cậu, giao dịch ở đâu?"

Alo, sao anh không nói gì hả? Chắc không phải anh đổi ý đấy chứ? 1.000.000 tệ, không thể nhiều hơn!" Đợi một lúc không nghe ai trả lời, người đàn ông lại nói.

"Tôi là cảnh sát hình sự thành phố Nam Giang, dù anh là ai, yêu cầu anh trong thời gian ngắn nhất tới đây ngay!" Lục Li càng ngày càng có uy của đội trưởng, nói năng hết sức hùng hồn.

Vừa nghe đầu bên này giới thiệu là cảnh sát hình sự, đối phương đương nhiên sợ hãi. Rất lâu sau, điện thoại mới tắt. Nửa tiếng sau, một người đàn ông ăn mặc thời thượng đến đội hình sự trình diện.

"Tôi là Dương Thụ, người mới gọi điện cho Hoa Uy, khi nãy gọi điện cho phòng làm việc của hắn tôi mới biết hắn đã chết." Dương Thụ nói, "Tôi là người đại diện quảng cáo cho Hồ Na. Hoa Uy có chụp tấm hình có ảnh hưởng đến danh dự của cô ấy, vậy nên chúng tôi thường xuyên liên lạc để thỏa thuận cách xử lý. Nếu bây giờ số ảnh đó ở đây, chúng tôi hy vọng được bảo vệ quyền riêng tư cá nhân, trả lại chúng cho cô Hồ Na."

"Ảnh gì mà có giá 1.000.000 tệ?" Mạnh Triết thắc mắc hỏi. Cậu là người hâm mộ của Hồ Na, chỉ cần Hồ Na phát hành album là mua ngay, đương nhiên, cậu cũng rất quan tâm các tin đồn về cô ta,  "Có phải ảnh nắm tay hay hôn với thiếu gia Lương Tắc Khâu? Hay là ảnh đi khách sạn?"

Lục Li trừng mắt một cái, Dương Thụ thì giật mình: "Số ảnh đó không ở đây? Các anh không tìm thấy ảnh gì hết?"

"Đúng vậy, khiến anh thất vọng rồi." Lục Li nói, "Chúng tôi mời anh tới là để phối hợp điều tra vụ án của Hoa Uy, mong anh thành thật trả lời tất cả các câu hỏi."

"Thật ra chỉ là tin đồn thôi. Cô Hồ Na và Lương Tắc Khâu chỉ là bạn bè bình thường cùng đi ăn, nếu có ảnh trông có vẻ thân mật thì là do góc chụp." 

Câu trả lời của Dương Thụ rõ ràng giấu đầu lòi đuôi, mấy tấm ảnh tạo ảo giác cho người xem chỉ vì góc chụp sao có thể trị giá 1.000.000 tệ?

Có điều từ câu trả lời này Lục Li nghe được một vài tin tức, Hồ Na và Lương Tắc Khâu có mối quan hệ đặc biệt, hơn nữa còn bị chụp ảnh lại. Phòng làm việc của Hồ Na liên lạc với Hoa Uy để chuộc lại những tấm ảnh đó. Hoa Uy ra giá 1.000.000 tệ, sau khi suy xét bọn họ đã đồng ý.

"Bây giờ Hoa Uy đã chết, các anh có thể tiết kiệm 1.000.000 tệ."

"Đồng chí nghi ngờ tôi giết người sao? Tôi chỉ là đại diện quảng cáo, không giải quyết được vụ này cùng lắm thì bị đuổi việc. Giết người vì người khác không phải buồn cười lắm à?"

"Anh nói đúng, Hoa Uy chết rồi, người được lợi nhất là Lương Tắc Khâu, sau đó là Hồ Na." 

Lục Li quyết định đi gặp hai người này.

Lương Tắc Khâu đã kết hôn, vợ là thanh mai trúc mã, cũng là mối tình đầu, đã sinh cho hắn một nam một nữ. Khi xuất hiện trước truyền thông, vợ chồng họ luôn tỏ ra ân ái. Nhưng mấy năm gần đây thường xuyên có tin đồn Lương Tắc Khâu bao nuôi minh tinh người mẫu, nhất là mấy tháng trở lại, càng ngày càng có nhiều tin đồn hắn thân thiết với ngôi sao ca nhạc H, còn bỏ ra số tiền lớn để mua dây chuyền kim cương.

Nhiều người đoán ngôi sao ca nhạc H này là Hồ Na, nhưng công ty của Hồ Na kiên quyết phủ nhận. Bọn họ đương nhiên không thể thừa nhận một ngôi sao ca nhạc ra mắt với hình tượng ngọc nữ lại có quan hệ bất thường với đàn ông đã kết hôn, nếu không hình tượng Hồ Na xây dựng sẽ sụp đổ, tạo ra ảnh hưởng trái chiều.

Lương Tắc Khâu cũng im lặng không đưa ra câu trả lời, liên tục thể hiện sự ân ái với vợ trên TV.

Lục Li đến công ty của Lương Tắc Khâu, hắn vừa họp chỗ khác về. Vừa nghe mục đích của Lục Li, hắn cười nói: "Đồng chí cảnh sát, tôi đi công tác một tuần, hôm nay mới đáp máy bay. Phiền anh trước khi tới xác nhận hành trình của tôi, kẻo lại mất công vô ích."

"Anh biết thời gian Hoa Uy tử vong?" Lục Li tìm được lỗ hổng trong lời nói của Lương Tắc Khâu, hỏi.

Lương Tắc Khâu mở ngăn kéo lấy hộp xì gà ra, mời nhóm Lục Li, Lục Li lắc đầu.

"Tôi nhận được điện thoại của Dương Thụ, cậu ta nói tôi biết." Lương Tắc Khâu hút miếng thuốc rồi nói, "Rất nhiều sản phẩm của công ty chúng tôi được minh tinh làm phát ngôn, thế nên chúng tôi thường xuyên liên lạc với người đại diện hoặc bên truyền thông. Hơn nữa công ty chúng tôi đang định mở một phòng làm việc đào tạo ngôi sao, thế nên cần chút tài nguyên trong lĩnh vực này."

"Tuy anh không có thời gian giết người nhưng không loại trừ khả năng anh thuê người khác giết người thay." Lục Li không muốn quanh co, nếu Dương Thụ đã nói chuyện với hắn, chắc chắn hắn biết mình đang bị cảnh sát nghi ngờ.

"Tôi mà cần giết người vì chuyện này à? Thuê sát thủ giết người cũng là tội tử hình, luật đơn giản như vậy tôi vẫn biết chứ!" Hắn cười, "Dù ở bên ngoài tôi có tai tiếng thế nào, chỉ cần tôi không ly hôn, vợ tôi sẽ không để bụng. Điều này cũng không ảnh hưởng đến gia đình và sự nghiệp của tôi, tại sao tôi lại phải làm chuyện ngu ngốc này chứ?"

"Hy vọng được như anh nói. Anh Lương, nếu có vấn đề gì chúng tôi sẽ liên lạc với anh, hy vọng anh vẫn có thể phối hợp như vậy."

Không có thu hoạch chỗ Lương Tắc Khâu, họ lại đến công ty của Hồ Na, đúng lúc cô ta đang luyện giọng trong phòng thu âm.

Lần này Mạnh Triết chủ động yêu cầu tham gia, cậu muốn tiếp xúc gần với thần tượng của mình. Vì Hồ Na đang ở trong phòng thu âm nên họ phải chờ bên ngoài.

Nhìn Hồ Na ăn mặc bình thường, Mạnh Triết vô cùng hào hứng. Hồ Na lúc này trông trẻ hơn trên sân khấu, hơn nữa cô ta mang kính đen lớn mang đến cảm giác rất nghệ sĩ. Cô ta ngồi trước đàn dương cầm, vừa đàn vừa hát, đây chắc là ca khúc mới, trước giờ cậu chưa từng nghe.

Khi Hồ Na rời khỏi phòng thu âm, lập tức có trợ lý chạy tới thị thầm. Cô ta nhìn qua hướng của Mạnh Triết, sau đó đến phòng nghỉ.

"Chuyện của tôi đều do đại diện và trợ lý xử lý, còn về những tai tiếng hay chuyện linh tinh, công ty sẽ sắp xếp chuyên gia xử lý. Tôi chỉ cần hát thật hay, làm tốt công việc công ty giao là được." Hồ Na lúc này không hề nhẹ nhàng dịu dàng như trên TV, thay vào đó là thái độ lạnh như băng.

"Chúng tôi cần biết sau 20 giờ ngày 6 tháng này, tức buổi tối sáu ngày trước cô ở đâu?"

"Đã qua lâu rồi ai mà nhớ chứ?" Hồ Na đưa tay xoa huyệt thái dương.

"Chúng tôi được biết Hoa Uy đã chụp ảnh cô và Lương Tắc Khâu xuất hiện cùng nhau, cô định dùng 1.000.000 tệ để chuộc lại." Lục Li nói, "Thế nên cô có động cơ giết người. Tôi mong cô bình tĩnh suy nghĩ lại, buổi tối ngày 6 cô rốt cuộc ở đâu? Nếu không chúng tôi buộc phải liệt cô vào danh sách bị tình nghi. Đến lúc đó rất nhiều lịch trình của cô sẽ bị trì hoãn, thậm chí là ảnh hưởng đến buổi công bố và biểu diễn bài hát mới. Cô Hồ, tôi mong cô nói đúng sự thật, như thế có lợi cho đôi bên chúng ta."

Hồ Na tỏ ra bực bội, trợ lý lại vào phòng thì thầm với cô ta vài câu, cô ta mới bảo trợ lý mang lịch trình nửa tháng nay tới.

"Lịch trình của tôi ở ngay trên đó, tự các anh xem đi." Nói tới đây cô ta đứng dậy, "Có gì chưa rõ cứ hỏi trợ lý, tôi phải vào phòng thu âm."

Là ngôi sao ca nhạc đúng là không dễ.

Mạnh Triết xem lịch trình trợ lý cung cấp, trên đó viết ngày 6 Hồ Na đi dự buổi họp fan.

"Hôm đó 20 giờ chị Na lên máy bay, 0 giờ mới đến Nam Giang, sau đó từ sân bay về nhà. Đêm ấy tôi ở nhà cô ấy vì sáng hôm sau có buổi chụp hình quảng cáo." Trợ lý mở di động cho họ xem lịch sử đặt vé máy bay.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.