Thương Dĩ Nhu hạ quyết tâm chuyển đến nhà họ Khúc nhưng vì sự xuất hiện của Châu Châu mà cô phải thay đổi ý định. Ai ngờ Khúc Mịch lại xách hành lý chuyện tới, anh mặt dày thuyết phục, ngờ đâu cuối cùng cô lại đồng ý vì 5000 tệ tiền thuê nhà mỗi tháng.
Anh trách mình quá sơ ý. Lúc trước Thương Dĩ Nhu trả hết thẻ ngân hàng bảo anh tự giữ, sao anh không nghĩ cô lại thiếu tiền chứ? Khúc Mịch trước giờ chưa từng buồn rầu vì thiếu tiền, thế nên anh đương nhiên sẽ không suy nghĩ theo hướng này.
Bây giờ nhớ lại, ngày xưa Thương Dĩ Nhu ở Nam Giang sống nhờ vào chút tiền lương này. Bây giờ cô về, chỉ mới đi làm một ngày, còn lâu mới được nhận lương.
"Đây là tiền thuê nhà một năm, không, là hai năm. Em cầm đi, mật mã em biết mà." Khúc Mịch đưa cho Thương Dĩ Nhu một chiếc thẻ ngân hàng.
Thương Dĩ Nhu do dự mấy giây mới nhận: "Được, ngày mai tôi sẽ rút tiền thuê nhà của tháng này ra, sau đó trả anh thẻ."
Thấy cô nhận Khúc Mịch mới thở phào, sau đó đi thay quần áo.
Thương Dĩ Nhu thầm mắng mình ngày càng mặt dày, thiếu tiền là một chuyện nhưng không đến mức ngày mai không có cơm ăn, thật ra chính cô cũng muốn tìm một lý do để giữ Khúc Mịch lại, mà Khúc Mịch có vẻ không hề nghi ngờ.
Nhưng vấn đề tới rồi, buổi tối Khúc Mịch sẽ ngoan ngoãn ngủ trong phòng dành cho khách sao? Nhớ tới nụ hôn hôm ấy, cơ thể Thương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-an-phap-y-kieu-the/3550881/chuong-408.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.