Thương Dĩ Nhu bị Feier bắt cóc, vì phần đầu bị đập mà ngất xỉu. Tuy rằng cô đã tỉnh nhưng lại quên đi mọi chuyện xảy ra trong ba năm vừa qua, ký ức chỉ dừng ở ba năm trước. Trong trí nhớ của cô, Khúc Mịch chỉ là đội trưởng đội hình sự mới từ bệnh viện tâm thần ra.
Khúc Mịch đưa Thương Dĩ Nhu đi gặp rất nhiều chuyên gia thần kinh nhưng không ai giải thích được hiện tượng này. Thương Dĩ Nhu không quan tâm lắm, dù gì nhớ hay không nhớ cũng chẳng sao, cô vẫn ăn uống ngủ nghỉ như bình thường.
"Khúc Mịch, chúng ta thật sự đã kết hôn hả?" Thương Dĩ Nhu cứ thấy đây là trò đùa, cô sao có thể kết hôn với một kẻ tính cách quái gở chứ?
Khúc Mịch rầu rĩ gật đầu: "Chúng ta đăng ký kết hôn ở Las Vegas trước, sau đó thì về Nam Giang tổ chức hôn lễ."
"À, nghĩa là chúng ta vẫn chưa phải vợ chồng hợp pháp."
Khúc Mịch xụ mặt. Nhìn Thương Dĩ Nhu ngồi cách xa mình, anh khó chịu muốn chết. Ai mà ngờ cô vợ khó khăn lắm mới theo đuổi được mới sau một đêm đã biến thành người xa lạ chứ?
Thương Dĩ Nhu đang xem luận văn mà cô vừa mới hoàn thành, cảm thấy kiến thức của mình đã được nâng cao. Trong phòng sách có rất nhiều sách của cô, nội dung khá dễ tiếp thu. Có vẻ như ở đây cô đã học được rất nhiều điều, nhưng đối với hôn nhân của bản thân và Khúc Mịch cô vẫn không có cách nào chấp nhận.
Mấy hôm Khúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-an-phap-y-kieu-the/3550875/chuong-402.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.