Sau khi điều tra nhiều mặt, đội hình sự cuối cùng cũng tìm được người đàn ông có sẹo trên mặt, giọng ngọng. Hắn tên Trương Lượng, sống tại phòng 602, khu 2, tòa G, khu Hạnh Phúc, đường Hoa Viên.
Bọn họ vừa đến dãy hành lang đã ngửi thấy mùi hôi thối. Không, nói đúng hơn là múi hôi của thi thể.
Mọi người nhìn nhau, đồng loạt rút súng ra. Trương Lượng ở bên trong kia là ác ma giết người không chớp mắt, hơn nữa hắn còn vô cùng giảo hoạt.
Lưu Tuấn vội chạy lên đứng trước mặt Khúc Mịch, ở đây người duy nhất không có súng chính là anh.
Mọi người đi dọc theo hành lang tầng sáu, nghe có tiếng bồ câu kêu, cửa phòng 602 khép hờ. Lưu Tuấn đẩy cửa ra liền thấy một người đàn ông cao gầy đang ngồi đưa lưng về phía cửa, đối diện hắn là một cô gái, không, phải nói là thi thể!
Thi thể được đặt dựa vào sô pha đã bắt đầu thối rữa, mùi hôi xuất phát từ đây.
Nghe tiếng động, người đàn ông cao gầy đứng dậy xoay người: "Mấy anh tới rồi."
Hắn phát âm không chuẩn, vết sẹo dữ tợn ở đuôi lông mày kéo dài đến sau tai, mắt to nhưng hơi trợn ra ngoài, miệng thì nhỏ, dù không có vết sẹo kia thì hắn cũng không ưa nhìn mấy.
Dường như đã chuẩn bị sẵn tinh thần bị bắt, thấy cảnh sát tới, hắn vô cùng bình tĩnh, cũng không có ý định kháng cự. Hắn phối hợp vươn tay, Lưu Tuấn đi qua còng tay hắn lại, mọi người lúc này mới cất súng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-an-phap-y-kieu-the/3541611/chuong-381.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.