Buổi thôi miên thành công của Khúc Mịch đã giúp Thương Dĩ Nhu nhớ lại sự việc xảy ra vào sáng mười lăm năm trước, nhưng đặc điểm của hung thủ mà cô nói lại không xuất hiện trên người Kim Chí Thành.
"Lão Quách kia chỉ quen Kim Hâm bốn năm năm, có lẽ ông ta đã nhớ lầm, hơn nữa thương nhân thường gian dối, ai biết lời ông ta nói có bao nhiêu câu là thật? Bây giờ vợ chồng Kim Hâm đã chết, Kim Chí Thành lại mất tích, mọi việc đều chỉ đến từ lời khai của mỗi ông ta." Lưu Tuấn nói, "Diệp Hồng và Kim Chí Thành và vợ chồng, lời khai của cô ta và nhân viên trong công ty lại nhất trí, thế nên khả năng nói dối là rất thấp."
"Vậy tại sao lão Quách lại nói dối? Hơn nữa ông ta nói Kim Chí Thành lúc nhỏ quen dùng tay trái, sau này đi học mới sửa qua dùng tay phải. Việc này rất dễ tra ra, ông ta nói dối cũng rất dễ bị phát hiện. Kim Chí Thành học ở trường tiểu học Thành Đông, tôi đến đó hỏi thăm thử xem." Mạnh Triết lập tức lái xe đến trường tiểu học Thành Đông.
Sự việc đã qua bao nhiêu năm, rất ít giáo viên còn nhớ Kim Chí Thành. Mạnh Triết xem hồ sơ ở trường, tìm đến chủ nhiệm của Kim Chí Thành.
Chủ nhiệm họ Vương là một thầy giáo sắp về hưu, nghe Mạnh Triết tới điều tra chuyện của Kim Chí Thành, ông ta nói: "Năm đó là năm đầu tiên tôi đi làm, khi ấy tôi cũng chỉ là một thanh niên, lại phải dạy dỗ một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-an-phap-y-kieu-the/3369826/chuong-166.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.