Sáng hôm sau, khi thức dậy Thương Dĩ Nhu đã không thấy Khúc Mịch đâu, chắc là đi làm rồi.
Có lẽ vụ án đã có tiến triển đột phá, nếu không hôm qua anh cũng đã không tăng ca đến khuya như vậy.
Rốt cuộc là có phát hiện gì chứ? Thương Dĩ Nhu tò mò.
Lúc này, Khúc Mịch đang nghe cấp dưới báo cáo, thấy không có phát hiện gì, anh nói: "Hung thủ là người có bằng cấp, IQ cao, kế hoạch của hắn vô cùng chu toàn, hiện tại những gì đang xảy ra đều nằm trong khống chế của hắn. Theo phân tích của tôi, vấn đề của hắn là vứt xác, hơn nữa phải dùng cách nào mà chúng ta không đoán trước được. Chúng ta bắt buộc phải nhanh chóng tìm được nơi hắn định vứt xác, tốt nhất thì ôm cây đợi thỏ, chờ hắn xuất hiện! Bây giờ lấy khách sạn Duyệt Lai làm tâm, trong vòng bán kính 1km, chúng ta thay phiên nhau mai phục. Cũng không thể loại trừ quán lẩu ở đường Trung Ương, cửa hàng thời trang và bến xe phía đông, những nơi phát hiện nội tạng và thi thể."
Hôm qua Khúc Mịch xem lại bản đồ thành phố Nam Giang, đánh dấu nơi phát hiện nội tạng người và thi thể của Đường Ninh. Không ngờ Đa Đa nhân lúc anh ngủ lại dùng bút màu nối những điểm đó lại, trùng hợp tạo thành nửa vòng tròn.
Điều này lập tức thu hút Khúc Mịch, anh to gan đưa ra một giả thiết, hung thủ là một kẻ bị ám ảnh cưỡng chế, muốn mọi thứ phải luôn hoàn hảo, thế nên từ khách sạn Duyệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-an-phap-y-kieu-the/3354935/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.