Từ Gia Dư gọi mẹ vợ của mình là "Ngọc Phượng", còn cực kỳ tự nhiên, hơn nữa khi nghe nói Hà Ngọc Phượng sau khi chết thi thể còn bị hành hạ, biểu cảm là vô cùng đau đớn.
Chẳng lẽ hắn thật sự yêu Hà Ngọc Phượng? Mạnh Triết bị chính suy nghĩ của bản thân làm cho giật mình.
Hà Ngọc Phượng kia tuy vẫn còn xinh đẹp nhưng dù gì cũng đã năm mươi tuổi, đắp mặt nạ, trang điểm, đi thẩm mỹ viện giúp mặt bà ta thoạt nhìn trắng nõn có độ đàn hồi, nhưng ai biết sâu bên trong là như thế nào.
Nhất là bộ ngực rũ xuống nghiêm trọng của bà ta, bên dưới còn có dấu từng phẫu thuật, xem ra là trước đây độn đồ thất bại phải lấy ra, ở eo tuy không có mỡ thừa nhưng nhìn kỹ thì da thịt không bình thường, đây là di chứng của việc giảm cân để lại.
Khúc Mịch lật xem tư liệu về Từ Gia Dư, bên trên viết lúc nhỏ Từ Gia Dư sống nương tựa với mẹ cho đến khi mẹ hắn mắc bệnh cấp tính qua đời, tình huống này rất dễ hình thành tâm lý luyến mẫu.
Khúc Mịch đóng tư liệu lại, hỏi: "Anh thân thiết với Hà Ngọc Phượng như vậy, thử nhớ lại xem, bà ta có kẻ thù nào không?"
"Bề ngoài Ngọc Phượng trông rất lợi hại nhưng thật ra là người rất tốt. Cô ấy tin Phật, mùng một mùng mười lăm mỗi tháng đều ăn chay, khiêm tốn đối đãi với mọi người, ngay cả người làm trong nhà cũng chưa từng trách móc. Tôi không biết ai lại điên như vậy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-an-phap-y-kieu-the/3344351/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.