Lần thứ hai thẩm vấn vợ chồng Mã Hoa có chuyển biến lớn, Khúc Mịch bảo Hách Minh đi điều tra chi tiết về Hướng Hoa Vinh.
"Mã Hoa, chỉ riêng tội giấu thi thể cũng đủ để ông ngồi tù mấy năm rồi. Tốt nhất là ông hãy cẩn thận nhớ lại, không được bỏ sót chi tiết nào, bao gồm việc sao ông phát hiện Mã Gia Câu chết, vận chuyển thi thể thế nào, ai là đồng lõa. Nếu ông thẳng thắn khai báo, chúng tôi có thể không giao ông cho viện kiểm soát." Lục Li ép hỏi.
"Tôi nói, tôi nói hết." Sự việc đã tới nước này ông ta đã không còn gì phải giấu giếm, ông ta cũng không biết việc chôn thi thể cũng sẽ ngồi tù, nghe Lục Li nói vậy hối hận không thôi.
Có câu tục ngữ này rất hay, giấy không gói được lửa. Sớm biết có ngày hôm nay, ông ta đã không lén lút xử lý thi thể.
Ông ta cẩn thận nhớ lại tình hình ngày phát hiện con trai mình chết, chỉ cần nhớ ra chi tiết nào cũng để khai báo.
Hôm đó ông ta và vợ về đến nhà trời đã tối, từ xa thấy nhà không mở đèn, tưởng con trai đã ngủ.
Mã Hoa định gõ cửa, không ngờ vừa chạm vào cửa liền mở, ông ta còn định mắng con trai.
Vương Tinh mò mẫm bật đèn, thấy con trai đang nằm đối diện với cửa. Bà ta gọi mấy lần nhưng cậu bé không đáp lại nên đi qua, thì thấy sắc mặt Mã Gia Câu xanh tím, lưỡi thè ra ngoài, trên cổ có một sợi dây ni lông.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-an-phap-y-kieu-the/3343131/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.