Hàn Ly Trăn không chỉ là quái nhân, mà còn là người được một tấc lại muốn tiến một thước. Hắn không chỉ muốn nàng đút cơm, còn muốn nàng tô son môi. Nhưng nàng vì sao phải nghe lời, làm theo hắn? Nàng chính là Nhạc đại phu tế thế cứu dân a, sao có thể bị loại tiểu kỹ xảo này câu dẫn hồn!
Nàng vội vàng thu tay, cầm chén lên, tiếp tục ăn hết cơm trong chén, không rảnh lo nhai kỹ nuốt chậm, ăn cơm xong.
Lúc nàng buông chén xuống, thấy trong chén hắn cũng không. So với nàng chật vật, hắn nhìn qua cực kỳ thong dong.
"Ngươi nhìn, ta cũng ăn xong rồi, một hạt gạo cũng không thừa." Hắn cho nàng cái chén không.
"Ngươi ——" Miệng nàng nhét đầy cơm, thiếu chút nữa bị sặc.
"Không có việc gì." Tay hắn đặt sau lưng nàng, nhẹ nhàng giúp nàng thuận khí. Thật là tức chết người, cũng là ăn cơm, nàng sắp sặc chết, hắn lại bình tĩnh tự nhiên như thế.
Nàng phảng phất như một con thỏ xù lông, bật dậy, đoạt chén đũa đặt trên bàn qua, nhai cơm nói: "Ta......Đi rửa chén."
Hắn cũng đứng dậy, một phen xách cổ áo nàng.
Cổ xiết lại, lửa giận trong nháy mắt nổi lên trong lòng, nàng thở phì phì hỏi: "Ngươi lại muốn làm gì?" Hắn thật sự ngang ngược, leo tường nhà nàng, lại xách cổ áo sau nàng, giống như mấy cái *trĩ đồng không hiểu chuyện.
(*) Trĩ đồng: Trẻ con.
Tay hắn kéo về sau, khiến cho nàng không thể không lùi bước, sau lưng lại đâm vào trong lòng ngực hắn. Cánh tay dài ôm tới, một tay cầm chén trong tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-ai-chi-tu/897087/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.