Thị trấn ngay bên ngoài học viện Cross hôm nay đông nghẹt những người như thường lệ vào ngày náo nhiệt nhất trong tuần. Các bà mẹ đương bận rộn giữa việc mua sắm và trông coi những đứa con của mình đang chạy chơi gần đó. Một vài cặp tình nhân trẻ tuổi dạo bước bên nhau, rất có thể là một cuộc hẹn hò giữa họ qua cách họ nắm tay và cười đùa khi dần lẫn vào đám đông. Zero hờ hững quan sát tất cả khi cậu đứng gần đài phun nước trung tâm và chờ một người xuất hiện.
Cậu không chắc mình đã chờ đợi ngoài đây bao lâu rồi nhưng rõ là đủ lâu để cảm thấy bớt bực dọc hơn một chút. Thậm chí ngay từ đầu cậu còn không muốn đến nơi này, nhưng cậu vẫn tìm được khoảng thời gian yên tĩnh và bình lặng cho bản thân ngay cả giữa đám đông như vậy. Sáng nay khi thức giấc, cậu đã không ngạc nhiên khi thấy chỉ còn mỗi mình cậu trên giường. Chuyện đó vốn dĩ rất bình thường – làm sao có thể khác đi được chứ, Zero thầm tự hỏi. Thế mà cảm giác xa lạ và cô đơn cậu có được từ lúc thức dậy vẫn còn đó, vương vấn trong tâm can. Cảm giác đã khiến cậu rơi vào tâm trạng cáu kỉnh, chủ yếu là bởi vì cậu không thể hiểu được nó: có lẽ vì Zero đã mong rằng Kaname có thể thật sự lưu tâm đến việc ở lại qua đêm thay vào đó cậu chỉ cảm nhận được hơi ấm đang dần phai nhạt ở nơi người thuần chủng đã nằm.
Zero để thoát ra tiếng thở dài giờ đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vampire-knight-dong-nhan-his-eyes/95027/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.