“Chuyện gì đã xảy ra khi tôi ngủ quên? Anh ấy nói với tôi rằng có khách đến thăm, nhất định là nó! Anh ấy đã xảy ra chuyện gì?"
Cô hốt hoảng tự bật dậy từ trên giường, đột nhiên cảm thấy vui vẻ. Dù còn chút váng đầu, nhưng cơ thể ngược lại không có gì khác thường. Cô biết D đã cứu mình.
Doris đột nhiên nghĩ tới còn chưa nói cho hắn biết phòng ngủ ở đâu, vì vậy vừa dùng tay vuốt lại những lọn tóc rối lúc ngủ, vừa vội vàng chạy ra phòng khách.
Trên một chiếc ghế dài trong góc của căn phòng tối nơi tấm rèm dày buông xuống, có một đôi giầy cao bồi.
"D, anh đã đánh thắng rồi đúng không? Thuê anh thật chính xác!"
Dưới chiếc mũ cao bồi che khuất mặt, vẫn trả lời bằng giọng nói trầm thấp như cũ: “Bởi vì đây là nghề của tôi. Xin lỗi, dường như tôi quên mở lồng bảo hộ rồi." Đọc tại bachngocsach.com
"Loại chuyện đó không cần để ý." Doris nhìn đồng hồ treo tường, hưng phấn nói: "Mới 7:05 sáng thôi mà, tí nữa ngủ chút đi, rất nhanh có thể dùng bữa sáng, em sẽ nấu một bữa thật ngon để anh ăn."
Bên ngoài ngựa cao giọng vang hí lần thứ hai, Doris nghĩ chắc là có khách đến.
"Ầm ĩ chết đi được, sáng sớm là ai được mới chứ!"
Đi tới bên cửa sổ định kéo rèm xuống thì bị tiếng "Dừng tay!" bén nhọn ngăn lại.
Doris kinh hãi xoay người nhìn D, gương mặt sợ hãi cứng ngắc như đêm hôm qua hắn từ chối sự dâng hiến của nàng. Điều này là bởi vì nhớ lại huyết thống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vampire-hunter-d/170242/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.