Hứa Sí choàng tỉnh sau một giấc mơ kỳ quái, trùng hợp vừa lúc bắt gặp Ôn Du đang sửa soạn ra ngoài. 
Tối qua vì quá say nên anh không được tỉnh táo, cũng không biết mình ngủ thiếp đi từ bao giờ, chỉ nhớ rõ dáng vẻ chật vật đỡ mình vào phòng cho khách của Ôn Du. Những chuyện phát sinh sau khi say anh đều không rõ ràng, ký ức hỗn loạn và những hình ảnh trong giấc mơ ban nãy không ngừng đan xen lẫn lộn, chính anh cũng không phân biệt nổi cái nào là thật, cái nào là giả. 
Hứa Sí ra khỏi phòng khách liền gặp được cô, anh đang cơn buồn ngủ, lông mi phủ nhẹ xuống, tóc tai bù xù, rối loạn như đám cỏ lâu ngày chưa được cắt tỉa. 
Ôn Du nghe tiếng cửa phòng mở ra lập tức quay người. Lúc cùng anh chạm mắt, không biết cô bỗng nghĩ tới điều gì mà hai tai bỗng hồng hồng, chốc chốc lui lại một bước như có điều muốn nói lại thôi. 
Hứa Sí cho rằng cô bị bộ dạng ngái ngủ của mình dọa sợ, lúc này mới ý thức được bản thân đang vô cùng lôi thôi. Anh hoảng loạn cào cào lại mái tóc, chưa đợi được đến lúc vuốt tóc xong, toàn thân anh đột nhiên cứng đờ. 
Trong đám phế tích của trí nhớ bắt đầu mon men lên một vài hình ảnh, anh nhớ tới cái cảm giác mềm mượt khi tay anh chạm nhẹ lên tóc Ôn Du, anh lại nhớ nhiệt độ cơ thể nhàn nhạt tỏa ra từ người thiếu nữ cùng với hương thơm dịu dàng đêm qua giống như…. 
Ô.. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vai-phan-dien-ngot-ngao-chi-muon-hoc-tap/2728030/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.