Editor: Triên
Beta: Lục
Bốn vị quản sự vừa nghe đến việc muốn đi tìm quặng mỏ mới đều tưởng rằng lỗ tai của mình có vấn đề. Bọn họ đã ở Thanh quặng nhiều năm như vậy, cho nên hiểu biết của bọn họ về Thanh quặng còn nhiều hơn cả các tu sĩ của Thiên Nguyên Tông chứ đừng nói đến vị thành chủ mới tới này.
Đến bọn họ còn không tìm thấy quặng mỏ mới, sao thành chủ có thể tìm được?
Ít nhất là bọn họ không tin.
Bọn họ đều đã thăm dò qua mỗi một tấc đất xung quanh nơi này, thật sự không tìm thấy những quặng mỏ chưa bị khai thác. Nhưng thành chủ đã lên tiếng, bọn họ cũng chỉ có thể nghe theo.
Thật ra từ lúc không tìm thấy quặng mỏ mới tới giờ thì bọn họ gần như đã tuyệt vọng.
Việc Thiên Nguyên Tông vứt bỏ bọn họ, bọn họ cũng có thể đoán được. Rốt cuộc thành Thanh Châu đã không còn bất cứ giá trị gì.
Nhưng bọn họ không ngờ tới Thiên Nguyên Tông sẽ đem bọn họ cho tặng một vị thành chủ khác.
Mà vị thành chủ này, thế mà hôm nay lại tới khu vực khai thác mỏ, thậm chí còn xuống quặng cứu người.
Nếu là trước kia, bọn họ chắc chắn sẽ cho là mình nghe nhầm. Bởi rốt cuộc thì những thành chủ trước đến khu vực khai thác mỏ bọn họ còn không tới chứ đừng nói chi là cứu người.
Nhưng việc này có ích lợi gì? Mạch khoáng đã cạn kiệt rồi, có lẽ thành Thanh Châu rồi sẽ nhanh chóng trở thành quá khứ thôi.
Mà bọn họ, thì đều sẽ chết ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vai-phan-dien-cung-ta-xay-dung-su-nghiep/1192611/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.