Vụ án được khép lại, cục phó Hứa Lệ Hoa chắc vì tìm được hung thủ thật sự nên không nhắc gì đến tội lỗi làm giả giấy tờ của Trần Nguyên và Trân Huỳnh. Hôm nay trời trong xanh, nắng ngã màu hồng nhạt tổ A vinh dự được đón tiếp cục phó ghé thăm mặc dù ngày nào cũng gặp và nghe bà ta mắng. Thấy tâm trạng cục phó vui vui, nên Quốc Khiêm hỏi trước:
_ Cô à, có chuyện gì sao?
_ Không, ba con nhắn con cuối tuần này về ăn cơm đó! - quay sang cả tổ cục phó gọi - mọi người đến đây 1 chút.
_ Dạ! - Trần Nguyên và Hải Minh bước đến gần bà lúc này Trân Huỳnh và Trần Na không biết đã đi đâu rồi.
_ Lần này cả tổ A làm rất tốt đặc biệt là Trần Nguyên tôi biểu dương tinh thần nhiệt huyết phá án này của các cậu. - cục phó khen thưởng.
_ Cảm ơn cục phó đã khen. - Trần Nguyên làm màu lấy lòng cục phó.
_ Ngay từ đầu tôi đã biết ông ta không phải là hung thủ rồi. - cục phó nói thêm.
_ " Bà chỉ giỏi khoác lác, sao lúc đó không cho lệnh cấm xuất cảnh, bày đặc màu mè hoa lá hẹ" - đầu thì nghĩ như vậy nhưng miệng thì... - Cũng nhờ cục phó chỉ bảo chúng tôi mới được như vậy ( một phút dối lòng).
Đúng lúc Trần Na và Trân Huỳnh vừa về tới, nhìn thấy cục phó Na Na định giới thiệu cho Trân Huỳnh biết thì chị Huỳnh lại reo lên:
_ A biết rồi! Đây là bà cô già mà hôm trước anh nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vai-nu-chinh-qua-kho-khan/111877/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.