''' Quốc Khiêm hồi tưởng '''
Trên một con đường có nắng có hoa, ko có gió cũng chẳng có mưa, Quốc Khiêm đang trên đường về nhà. Anh ấy ngắm cỏ ngắm cây và nghe luôn tiếng chim ríu rít nên ko để ý phía sau có một cô gái đang đi theo mình. Bỗng cô ấy kêu lên:
_ Ê, này cậu ơi! ( đừng hiểu lầm đây là lời thoại chứ ko phải lời bài hát đâu!)
Quốc Khiêm quay lại, đây là cô bạn cùng lớp của anh mà, sao lại đi theo anh. Cô gái mỉm cười rồi nói:
_ Tớ thích cậu! ( đừng hiểu lầm cái này ko phải tên bài hát)
Quốc Khiêm có vẻ ko thích cô ấy, bước đến gần cô gái anh mỉa mai nói:
_ Cậu nghĩ tôi sẽ thích một người xấu xí quê mùa như cậu sao?
_ Tớ ko quan tâm cậu chỉ cần biết như vậy là được.
'''Hiện tại'''
Quốc Khiêm tự nhiên nhìn chằm chằm vào Trân Huỳnh, anh nói:
_ Nếu tôi ko đồng ý thì sao?
_ Ủa... anh ko bị đau họng hả??- Trân Huỳnh nói tiếp- anh ko muốn làm bạn với tôi thì thôi vậy.
*****************
Trần Na và Hải Minh đang ở khu vực gần căn hộ nơi anh chị Lương sinh sống. Hai người hỏi thăm một bà lão hàng xóm của anh Lương.
_ Bà ơi cho cháu hỏi- Trần Na nói
_ Hả?? Cháu nói gì bà bị lãng tai nghe ko rõ- bà lão la lớn.
_ Bà có quen hai người này ko- Na Na đưa hình cho bà lão.
_ Có- bà lão nói rất to làm Hải Minh và Na Na điếc cả tai.
_ Bà ơi, bà nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vai-nu-chinh-qua-kho-khan/111874/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.