Lận Minh Húc bị thương ở chân khi chơi bóng.
Là trận giao hữu do trường bên cạnh tổ chức, nhưng mặt sân không được san phẳng, Lận Minh Húc ném trúng cú ba điểm, nhưng cùng lúc ấy thì anh cũng ngã xuống đất, khi bò dậy xương cốt đau nhức vô cùng, lúc này mới nhìn thấy trên cẳng chân có vết máu bầm.
Khi đó Thư Vưu đang đứng ngoài sân theo dõi trận đấu, cậu lao tới hệt như dịch chuyển tức thời, thế mà vẫn có thể giữ bình tĩnh gọi 120 đầu tiên.
… May mắn thay, xương cốt vẫn ổn.
Nhưng phải nghỉ ngơi mấy ngày, hơn nữa tốt nhất là không nên vận động.
Chủ nhiệm lớp đồng ý ngay, để Thư Vưu tạm thời làm bạn cùng bàn với Lận Minh Húc, lựa chọn nhắm mắt làm ngơ với chuyện hai người thì thầm với nhau đều đặn mỗi ngày trong lớp.
Vì thế mà Thư Vưu giả vờ chăm chú nghe giảng, tay viết lên tờ giấy nhỏ.
[Có đau không?]
[Không đau.]
[Trưa nay cậu muốn ăn gì?]
Lận Minh Húc đáp: [Trong nhà gửi tới.]
Thư Vưu lập tức ghen tị.
Quên đi, chắc do Lận Minh Húc bị thương thôi.
Nhưng cậu vẫn gửi tờ giấy nhỏ của mình qua.
[Ghen tị với cậu.]
[Ghen tị cái gì?]
[Ghen tị cậu mất đi quyền tự do lựa chọn, hừ.]
Lận Minh Húc: “…”
Chuông tan học reo lên, Thư Vưu đẩy xe lăn của Lận Minh Húc đưa anh đi vệ sinh.
Đều là con trai cả nên chẳng có gì phải kiêng dè.
Thư Vưu đẩy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vai-lot-duong-chua-he-qua-keo-kiet/3614004/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.