… Sâm panh đã được đưa đến.
Thư Vưu rạo rực khui một chai, vui vẻ tự rót đầy, không thèm chớp mắt mà uống cạn một ly.
Lận Minh Húc: “…”
Anh bắt đầu hối hận vì mình chẳng nói được câu từ chối nghiêm khắc nào.
Uống hết một ly, rồi một ly khác.
Rót ly này, rồi sẽ có ly tiếp theo.
Thư Vưu nốc “ừng ực ừng ực”, đã uống hết nửa chai sâm panh.
Cậu chớp mắt, đôi mắt lấp lánh ánh sáng, hệt như ngôi sao nhỏ trên bầu trời lúc này… Đồng thời, điều này cũng báo trước đây sẽ là một đêm không ngủ.
… Nhưng Lận Minh Húc cũng không phải kiểu người thâu đêm được.
Anh hít một hơi thật sâu: “Thư Vưu, đừng uống nữa.”
Nhưng với Thư Vưu mà nói, rượu này cứ như xăng số 98* vậy.
(*) So với các loại xăng khác, xăng số 98 có khả năng chống kích nổ mạnh, hiệu suất cháy cao và có thể cung cấp công suất mạnh hơn. Tuy nhiên, vì cao cấp và giá thành cao nên nó chủ yếu được sử dụng trên các xe sang và được gọi là “xăng quý tộc”.
Uống càng nhiều, động lực càng tăng.
Đôi mắt Thư Vưu ngày một sáng lên, vô cùng lấp lánh, lấp lánh đến mức hai bên thái dương Lận Minh Húc bắt đầu láng máng nhói lên cảm giác quen thuộc, cậu nhỏ giọng nói: “Tôi muốn uống rượu.”
“…”
Lận Minh Húc không nhịn được mà hỏi: “Tại sao cậu lại đột nhiên muốn uống rượu đến vậy?”
“Bởi vì…”
Thư Vưu bật cười khanh khách:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vai-lot-duong-chua-he-qua-keo-kiet/3586866/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.