Tuổi còn trẻ, nhưng huyết áp của Lận Minh Húc đã có dấu hiệu tăng cao.
"… Cậu muốn đến Khách Cư Tiểu Xá để biểu diễn?"
"Đúng vậy."
Lận Minh Húc nhìn cậu chằm chằm trong năm giây, Thư Vưu chớp chớp mắt, nhìn anh một cách vô tội.
Một lúc lâu sau, rốt cuộc người đàn ông hời hợt nói: "… Không được uống rượu."
Hả?
Thư Vưu còn tưởng anh sẽ không không vui, nhưng cuối cùng anh chỉ dặn dò một câu thế thôi?
Nhưng mà…
Cậu bỗng thắc mắc: "Sao anh biết câu lạc bộ kia tên là Khách Cư Tiểu Xá?"
"…"
Lận Minh Húc sững người, rồi thong dong đáp: "Hôm đó cậu uống say, sau khi về nhà đã tự nói ra."
Thế á?
Sau khi nốc rượu thì Thư Vưu hoàn toàn mất trí nhớ, cũng không thể phán đoán lời anh nói là thật hay giả. Nhưng Lận Minh Húc cũng không cần phải nói dối cậu về những chi tiết như vậy… đúng không?
Cậu nghiêm túc gật đầu: "Được, tôi cam đoan không uống rượu, trừ phi…"
"Trừ phi cái gì?"
Thư Vưu khó xử rũ mắt: "Trừ phi họ boa quá nhiều."
Lận Minh Húc không nói gì.
Thư Vưu thấy Lận Minh Húc không phản đối, nên ngâm nga đi chuẩn bị … nguyên chủ để lại vài bộ quần áo cũng khá được, vừa lúc có thể mặc khi biểu diễn, hơn nữa mấy bộ đó còn là hàng hiệu.
/
Hơn năm giờ chiều ngày hôm sau, Ngô Hữu Triết đến đón Thư Vưu.
Dù sao tương lai cậu cũng định ăn "bát cơm"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vai-lot-duong-chua-he-qua-keo-kiet/3585518/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.