Thư Vưu mơ thấy trước mặt mình bày đầy "tiền".
Lắc tay đá quý giá 58.000, túi xách bằng da thật giá 68.000, áo sơ mi hàng hiệu giá 88.000... và cả đồng hồ đính kim cương giá 188.000. Mỗi món đều tỏa ra ánh hào quang lấp lánh khiến người ta hoa mắt, lần lượt được đóng gói, xếp vào vali hành lý.
Vali hành lý cũng là hàng hiệu phiên bản giới hạn đắt tiền, mỗi năm chỉ bán một nghìn chiếc, giá niêm yết lên đến tám mươi vạn. Một đôi bàn tay trắng nõn xinh đẹp với những ngón tay thon dài, được cắt tỉa móng sạch sẽ đang thu xếp đồ đạc, cầm tay kéo của vali, dứt khoát quay người rời đi.
Chậc...
Đây chắc chắn chỉ là một giấc mơ thôi.
Dù sao cậu cũng đâu có nhiều đồ hiệu như vậy.
Trong giấc mơ, "Thư Vưu" thong thả bước từng bước về phía cửa, mở cửa chống trộm ra, bên ngoài là hành lang của một nơi ở bình thường, đối diện còn có một căn hộ khác. "Thư Vưu" đặt vali ở cửa, bước đến trước cửa nhà đối diện, gõ cửa.
Cửa nhanh chóng mở ra, tiếng nói chuyện lọt vào trong tai.
"Thư Vưu, cậu muốn đi thật à?"
Hừm...
Là một người mà cậu không quen… đúng là mơ thật, nhưng giấc mơ này lại chân thực đến lạ lùng.
"Đương nhiên rồi, hôm nay Lận Minh Húc không có ở nhà, tôi đi luôn đây, tôi không muốn đụng mặt anh ta đâu."
Lận Minh Húc?
Cái tên này nghe hơi quen?
"Thế... chúc cậu thuận buồm xuôi gió."
Hàng xóm ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vai-lot-duong-chua-he-qua-keo-kiet/3585500/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.