Nhược Nhất cản lại đường đi của Thương Tiêu.
Thương Tiêu chưa động, điềm đạm nói: “Thiên ý.” Hắn nhắm mắt. Thần ấn trên trán hơi sáng lên. Nhược Nhất chỉ cảm thấy một cỗ năng lượng vô hình cuốn lấy tứ chi của nàng. Nàng muốn tránh ra, nhưng năng lực bé nhỏ hiện giờ nàng sở hữu làm sao là đối thủ của Thương Tiêu.
Trong nháy mắt Nhược Nhất chỉ thấy một tầng ánh sáng như cái lồng thủy tinh bao lấy nàng. Thương Tiêu nói: “Muốn đi ra phải đánh nát kết giới, lúc đó song sinh ấn tự nhiên sẽ được giải.”
“Thương Tiêu.” Nhược Nhất theo dõi hắn, “Chàng đang ép ta.”
Hắn không nói lời nào, ngầm thừa nhận.
Nhược Nhất nhắm mắt lại, nàng hít sâu một hơi, tập trung linh lực vào lòng bàn tay, không chút do dự hung hăng đánh phía trên kết giới, kết giới lấp lánh ngân quang lên tiếng vỡ vụn. Nhược Nhất chỉ cảm thấy sau tai hơi hơi nóng lên. Ấn ký màu đen kia liền cùng điểm điểm ánh sáng phiêu tán trong không trung mà biến mất.
Thương Tiêu rũ mắt, mặt không chút biểu cảm, chỉ là ánh mắt dưới hàng lông mi dài trắng hơi hơi chuyển động, khoảnh khắc liền mất tăm.
Song sinh ấn, ước định đồng sinh cộng tử giữa bọn họ.
“Thương Tiêu, giải ấn, trừ ma, thủ vệ thiên hạ, chỉ cần chàng nói chàng muốn làm, thì ta làm cùng với chàng.” Nhược Nhất nói: “Chàng là ma ta cùng chàng ở bên nhau, chàng là thần ta cũng muốn cùng chàng ở bên nhau, không có song
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vai-lan-hon-mong/2082302/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.