Một luồng ngân quang từ trong cơ thể Thương Tiêu hiện ra, cùng quấn quanh hắc khí của hắn mà chen đẩy. Ở chỗ đó giao chiến kịch liệt tới nỗi thậm chí vang lên âm thanh rung động đùng đùng.
Nhược Nhất không biết một chút máu của mình có thể áp chế ma khí trong cơ thể Thương Tiêu được bao lâu, nhưng hắn cứ tiêu hao yêu lực đối kháng cùng Hồng Liên như vậy, rất nhanh, ma khí bị áp chế sẽ thoát khỏi sự giam cầm mà tỏa ra! Lòng nàng sốt ruột không thôi, xa xa chợt nghe vang lên một tiếng than nhẹ biến hóa khôn lường giống như thần chú mà cũng giống như giọng ca.
Hình dạng đám khói đen kia dần dần trở nên kỳ quái.
Thương Tiêu dứt khoát thu lại ngân quang bảo vệ bao quanh người mình, chỉ trong chốc lát ở giữa khói đen kia thở dài một tiếng rồi liền buông lỏng Thương Tiêu ra.
Sương khói chậm rãi bay đến một chỗ rất cao rồi ngưng tụ lại bộ dáng của Hồng Liên.
Lúc này, sắc mặt Hồng Liên trắng bệch như tờ giấy như trước, nhưng mà trong miệng hắn lại phát ra một hơi thở gấp nhỏ như dã thú gặp kẻ địch, ánh mắt chuyên chú mà đề phòng nhìn chằm chằm vào một chỗ trong không trung.
Tiếng ca dần dần dừng lại, mọi người theo ánh mắt hắn nhìn lại.
Chỉ thấy một vị tiên nữ giống như đang bước trên hoa sen lướt đến, tay áo nàng tung bay, dáng đi không nhanh không chậm, nhưng mà mỗi bước là mười dặm, chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vai-lan-hon-mong/2082226/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.