Chỉ bằng hai chữ “Cầu thân” của y nữ còn không thể làm cho Nhược Nhất đắn đo chuẩn xác mối quan hệ giữa Nguyệt Hoàng và Anh Lương Chủ. Thế nhưng càng làm cho nàng đắn đo không chính xác chính là thái độ của đám môn đồ trong Anh Lương Sơn.
Chẳng lẽ, bọn họ cảm thấy được một sư phụ hơn hai ngàn năm trăm tuổi thành thân cùng một đệ tử mới chỉ hóa hình ngươi khoảng bảy tám trăm năm, là một chuyện bình thường sao?
Hơn nữa sư phụ này vẫn còn có dáng vẻ như đứa trẻ......
Dùng tuổi tác loài người để mà tính, nếu Nguyệt Hoàng là một thiếu nữ thanh xuân hai mươi tuổi, Anh Lương Chủ kia chính là một ông lão hơn sáu mươi tuổi, bọn họ còn có quan hệ là sư đồ. Chuyện yêu đương này, nếu mà đặt vào hoàn cảnh hiện đại mà nói cũng có thể xem là một chuyện tai tiếng gây cười. Càng không nói đến đây là Cửu Châu đại lục còn rất bảo thủ.
Hơn nữa, ông lão kia còn có dáng vẻ của một đứa trẻ......
Đám đệ tử Anh Lương Sơn này, thật sự bình tĩnh giống như biểu hiện bên ngoài đó sao......
Trên người Nhược Nhất có thương tích, trong thời gian ngắn đi không được, chỉ phải ở lại Anh Lương, làm phiền người ta chăm sóc.
Tới chăm sóc cho nàng chính là y nữ thay thuốc cho nàng ngày ấy, tên là Thiển Phù Nghe sơ qua tên này, Nhược Nhất toát mồ hôi, mặt của Tôn Hồng Lôi[1] và mặt của Thiển Phù có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vai-lan-hon-mong/2082182/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.