"Thua ở trong tay của anh? Chồng tôi năm năm trước đã vào rồi, vậy là tôi là một tên buôn bán cuối cùng ở đây, anh quay về đi, người anh nói tôi không quen biết. Gần đây cũng không có người làm loại nghề này nữa." 
Chị hai Vương giống như lại nhớ về quá khứ, cũng không nói nhiều thêm cái gì nữa. 
Giang Thành đứng lên, gật gật đầu nói với chị hai Vương: "Thật ngại quá, khiến bà thêm phiền phức rồi, bán cho tôi một con chim đi. Coi như là bồi thường cho lần ghé thăm này đi." 
Trong lòng Giang Thành cũng không khỏi ngượng ngùng, xác thực, mấy năm gần đây mấy chuyện đánh đánh giết giết đã bớt đi rất nhiều rồi. 
Nhiều lắm cũng chỉ có chuyện an ninh trật tự mấy tên trộm tên cướp mà thôi, đã nhiều ngày thế, những người thật sự giống thằng hề ác ý khiêu khích bọn họ như thế càng ngày càng ít rồi. 
Anh cũng là hết cách rồi mới chỉ có thể đưa ra hạ sách này, không ngờ lại vạch vết thương của người ta ra. 
"Thôi bỏ đi, hôm khác anh mời tôi đi ăn một bữa cơm hay uống rượu là được, tôi bán chim cho anh, vậy không phải là hại chim nhà nó sao. Sĩ quan Giang bận bịu như thế mua về không phải là toi một sinh mạng sao." 
"Được, hôm khác nhất định sẽ mời bà ăn cơm." 
Giang Thành cũng không nói nhiều nữa, đứng dậy liền rời đi. 
Anh thở dài một hơi, xem ra manh mối lại đứt đoạn một lần nữa rồi. Tất cả đều trở về cái người tên là Lưu Dũng kia, giờ chỉ có 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vai-he-cam-ky/1195873/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.