Đỗ xe xong, Bùi Tư Viễn dắt tay cô đi tới cửa thư viện, kéo cô ngồi xuống ghế dài trong sảnh.
“Đây là nơi anh nhìn thấy em lần đầu tiên.
Chiều hôm đó, em đứng ở chỗ này, ánh nắng từ ngoài cửa chiếu vào khiến em trông xinh đẹp đến mức có chút không chân thật.
Mọi thứ ở đây đều lu mờ trước nụ cười của em.” Nghĩ đến một đoạn ngắn ký ức, trái tim Bùi Tư Viễn khẽ động, ánh mắt cũng trở nên vô cùng dịu dàng.
Anh đang nói chợt mỉm cười: “Chắc là ngày đó anh bị rất nhiều người coi là đồ thần kinh, bởi vì lúc tìm em, anh đã va vào không ít người trong đại sảnh.
Nhưng dù vậy, cuối cùng anh vẫn không thể bước đến bên cạnh em.”
“Em đâu có đẹp như anh nói...” Cố Ninh Du thấp giọng: “Nếu sau này bên nhau lâu, anh thấy em không giống như tưởng tượng, anh còn thích em không?”
Bùi Tư Viễn hỏi cô: “Không giống với tưởng tượng của anh, em muốn nói phương diện nào?”
“Ví dụ, có thể tính cách của em không phải là kiểu mà anh thích, hoặc có thể anh cảm thấy em là một cô gái bụng dạ xấu xa, tâm cơ thâm sâu...!Trong trường hợp đó, anh vẫn thích em sao?”
Câu hỏi này thật ra là vô nghĩa, bởi vì giả thiết đó không thể xảy ra, nhưng Cố Ninh Du vẫn có chút tò mò muốn biết câu trả lời của Bùi Tư Viễn.
“Anh nghĩ rằng em đã lầm từ ban đầu.
Anh thích em chứ không phải thích một cô gái có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vai-dien-nu-phu-doc-ac-nay-ai-thich-dien-thi-dien/3682550/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.