Cảm nhận được hành động mang ý kháng cự của cô, Bùi Tư Viễn bối rối: “Sao vậy?”
“Không có gì đâu, em...” Cố Ninh Du cũng nhận ra rằng mình đã bộc lộ cảm xúc quá rõ ràng, nhưng cô chưa muốn trở mặt hoàn toàn với Bùi Tư Viễn, ít nhất là không phải lúc này.
Vì thế cô cụp mắt xuống, cố gắng làm cho giọng nói của mình không quá cứng nhắc: “Em không khỏe.”
Bùi Tư Viễn nhìn xuống chăn bông rồi lại nhìn cô, đưa tay đặt vào bụng dưới của cô: “Tới kỳ à? Có khó chịu không.”
Kỳ kinh nguyệt?
Cố Ninh Du đột nhiên ngẩn người.
Bao lâu rồi cô chưa tới kỳ kinh nguyệt?
Lần gần đây nhất là trước khi đi Paris, tức là cách đây hơn một tháng, mà lúc ở Paris họ cũng không dùng bất cứ biện pháp nào…
Không thể nào?
“Cũng không khó chịu lắm.” Cố Ninh Du buồn phiền vì sự bất cẩn của mình, chỉ có thể cầu nguyện rằng kết quả không phải như vậy: “Ngày mai chắc sẽ đỡ hơn.”
Thấy khuôn mặt của cô không được tốt, Bùi Tư Viễn cũng không hỏi thêm.
Sau khi nằm xuống anh còn xoa bụng cô, Cố Ninh Du sợ lộ tẩy nên không từ chối nữa.
Ngày hôm sau, Cố Ninh Du thấp thỏm bất an xin nghỉ học để đến bệnh viện.
Đến khi nhận được kết quả thử thai, viên đá đè nặng trong lòng cô mới được đặt xuống.
Cũng may là không có thai, sở dĩ kỳ kinh nguyệt chưa tới chắc là do bị chậm kinh.
Nhưng kinh nguyệt của cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vai-dien-nu-phu-doc-ac-nay-ai-thich-dien-thi-dien/3682531/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.