Cố Ninh Du sửng sốt, lúc này mới nhớ ra mình đã trọng sinh, đúng là lúc học năm nhất, vừa nhìn điện thoại di động, đã là ngày tám tháng mười rồi.
Lại nhìn thời gian, vậy mà cũng đã gần mười giờ rồi!
"Phỉ Phỉ, bây giờ mình tới còn kịp không...?"
"Mười giờ mới lên lớp, cậu nghĩ sao?" Phó Dĩ Phỉ tức giận hừ một tiếng, "Quên đi, bây giờ cậu mau tới đây, đợi lát nữa thừa dịp trong giờ học lén lút chạy vào, lúc giảng viên điểm danh mình sẽ giúp cậu nói dối một chút.”
Cố Ninh Du vội vàng cười làm lành: "Phỉ Phỉ, cám ơn cậu.”
Khi chuông tan học của tiết học đầu tiên vang lên, Cố Ninh Du lén lút lẻn vào cửa sau lớp học, ngồi xuống bên cạnh Phó Dĩ Phỉ.
Phó Dĩ Phỉ liếc xéo cô một cái: "Cũng may, cậu còn chưa quên phòng học ở đâu.
”
"Phỉ Phỉ, mình cũng đã đủ thảm rồi, cậu có thể đừng nói lời cay đắng với mình không?" Cố Ninh Du bất đắc dĩ nói, nhưng cũng hiểu Phó Dĩ Phỉ thật lòng quan tâm cô.
"Phỉ Phỉ, tạm thời không bàn về vấn đề này nữa, mình hỏi cậu chuyện này..." Cố Ninh Du dựa vào bên cạnh Phó Dĩ Phỉ, hạ thấp giọng hỏi, "Nếu có một người đột nhiên thay đổi tính tình, cậu nghĩ lý do có thể là gì đây?”
Trên đường đi đến đây, Cố Ninh Du luôn nghĩ về những phản ứng của Bùi Tư Viễn đêm qua, nghĩ như thế nào cũng nghĩ không ra, nếu như nói việc cô sống lại mang đến hiệu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vai-dien-nu-phu-doc-ac-nay-ai-thich-dien-thi-dien/3682432/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.