"Chao ôi, Phó Nhiên, kia là cô bé ngồi cùng bàn mày hả?”
Trong đám người có một người mắt sắc, nhắc nhở một câu.
Đứng ở góc phố, Phó Nhiên quay đầu lại, trên đầu vẫn còn cắm một điếu thuốc chưa cháy.
Anh quay đầu lại, cũng không có bất ngờ, hướng về phía Lạc Lạc cười cười, vẫn hiền lành ôn nhu trước sau như một.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"Cùng nhau về nhà không?"
Khi anh đi về hướng Lạc Lạc, thuận tay đem điếu thuốc ném vào trong đám cỏ, không còn thấy bóng dáng.
Lạc Lạc có chút sợ hãi mà lùi lại mấy bước, che miệng, cả người đều bắt đầu phát run.
Anh ấy vì cái gì phải làm như vậy?
Anh ấy rõ ràng không cần cảnh cáo Trầm Lị Lị thê thảm như vậy, cũng không cần vẽ vời thêm chuyện đổ oan cho Từ Bối Bối.
Chuyện này cùng anh ấy kỳ thật không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vai-dien-ngot-ngao-cua-anh-cho-em-chap-but/3390197/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.