Nguyệt Chân đang làm một chuyện gì đó mà suốt mấy ngày Khả Hân đã không gặp được chị ta. Trước đó cô vì tức Mặc Lăng Vũ lên đã ở lại nhà của Nguyệt Chân, cô đã ở đó mấy hôm liền không về nhà Mặc Lăng Vũ rồi.
Khả Hân vì chuyện sáng nay mà trong lòng đang vô cùng buồn bực. Cô trở về thấy căn biệt thự của Nguyệt Chân sáng đèn thì liền đoán Nguyệt Chân đã trở về. Vì thế cô nhanh chân hơn vài bước đề gặp chị thầy của mình. Thế nhưng vừa mới vào cô đã muốn rời đi ngay.
“Cô muốn chạy đi đâu? Muốn bị đám người kia lôi về sao?”
Mặc Lăng Vũ đã đứng trực cô ngay trước cửa.
Khả Hân khó chịu quay trở về đứng trước mặt anh, cô biết xung quanh đều là đám người do anh phái tới theo dõi, có chạy cô cũng không chạy nổi.
“Tôi chạy vào bên trong là được chứ gì?”
Rồi cô đi thẳng vào nhà. Khả Hân quăng cái túi sang một bên rồi thả mình thư giãn vào cái ghế sofa. Nhưng cô cũng không quên mất sự hiện diện của Mặc Lăng Vũ. Cô mặt nặng mày nhẹ mà cất tiếng:
“Nguyệt Chân chị ta đâu rồi? Chị ta đã biến mất gần một tuần rồi đấy.”
Mặc Lăng Vũ ngồi trước mặt cô thì lại cố lảng đi câu hỏi đó của cô.
“Có người kêu không được công ty hữu ái nên tôi phải tới tận đây để cho người nào đó biết thế nào là hữu ái.”
Rồi anh vứt lên bàn một xấp giấy khiến cho Khả Hân phải tò
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vai-dien-cua-ac-nu-minh-tinh/2799094/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.