Khả Hân tự làm theo ý mình tự rời đi trước mà bỏ lại Mặc Lăng Vũ ở đó. Cô biết bữa tiệc đó sắp kết thúc nên cũng chẳng quan tâm việc về trước hay về sau nữa. Chỉ là không có xe chở Khả Hân về thế nên cô đành phải bắt taxi. Nhưng khổ nỗi cô vẫy tới mỏi tay mà không có cái xe taxi nào dừng lại cho cô. Tới khi có xe dừng lại trước mặt cô thì đó đã không phải là một chiếc xe taxi nữa mà là một chiếc xe sang trọng đắt tiền.
“?” Khả Hân không biết là ai lại dừng xe ngay trước mặt cô.
Cửa kính xe dần hạ xuống, một tên đàn ông mặt mày tuấn tú, đôi mắt sắc bén có chút sảo quyệt. Khả Hân có hơi chút bất ngờ khi nhìn thấy hắn ta, đây là lần đầu tiên cô thấy có người nhan sắc lại không hề kém cạnh Mặc Lăng Vũ. Anh ta đúng là đẹp trai quá rồi.
“Chào cô bé, có muốn lên xe không? Tôi cho đi nhờ.” Anh ta mỉm cười chết người.
Khả Hân không thể vì một nụ cười mà trúng kế, chính vì thế cô không do dự mà từ chối:
“À, không cần đâu. Tôi không đi với người lạ.”
“Chơi xỏ nhà họ Tần, sử dụng hình ảnh của người khác khi chưa có sự cho phép, giờ cô nói xem còn ‘lạ’ hay không?”
Cô định quay đầu rời đi thì một câu đó của hắn ta khiến cô đứng hình như sét đánh qua tai. Ruột gan trống rỗng như bị moi hết ra ngoài.
“Đừng đứng ngơ ra đó, lên xe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vai-dien-cua-ac-nu-minh-tinh/2799077/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.