Huyền Giai Mẫn nhanh chóng quy chụp mọi lỗi lầm cho Khả Hân, cô ta nóng giận khó mà có thể nuốt trôi cục tức này, vì thế mọi suy tính lâu dài của cô ta đã hoàn toàn bị mối hận trước mặt thiêu rụi. Cô ta nhảy vọt một bước dài để trực tiếp thực hiện bước cuối cùng.
Cô ta tới nhà của Thiệu Lân - người đại diện của cô ta, không nói không rằng mà vứt xuống bàn một bịch gì đó trắng trắng, rồi loạn lên bắt ép anh ta phải làm theo ý mình:
“Em muốn tối nay anh bỏ thứ này vào túi của Huyền Khả Hân lúc em đánh lạc hướng cô ta, em muốn cô ta tan biến ra khỏi cái Showbiz này. Một diễn viên dùng thuốc cấm thì không được công chúng công nhận nữa.”
Thiệu Lân nhìn người con gái chỉ có thù hận trong ánh mắt thì bất lực không thôi.
“Em có thể bỏ qua cái thù hận đó của mình đi được không? Anh biết em cũng không muốn trở thành con người như thế này…”
Anh ta mềm mỏng nhìn cô ta, sau suốt thời gian bên cạnh Huyền Giai Mẫn dường như anh ta đã nhìn cô bằng một ánh mắt khác. Giống như đang thương xót, cũng giống như đang thất vọng, anh ta nghĩ rằng cô ta chỉ đang bị hận thù thù che mờ mắt thôi, chứ bản chất cô ta không hề xấu xa.
“Không!? Sao em có thể để cho ả ta sống tốt được. Em không khiến cô ta chết chí ít cũng khiến cho cô ta không thể nào ngóc đầu lên nổi.”
“Không được, anh không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vai-dien-cua-ac-nu-minh-tinh/2797626/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.