Ngay khi Mặc Lăng Vũ nhắc tới hai chữ Nguyệt Chân, Mạnh Thành Lang như chết bỗng lại ngẩng đầu lên, dùng hết sức để nói ra những lời ngắt quãng:
“Nguyệt… Nguyệt Chân… Nguyệt Chân đang ở… đâu?”
Thấy Mạnh Thành Lang đã tỉnh dậy, bây giờ Tần Gia Luân đích thân hỏi cung hắn. Anh ta túm lấy cổ áo vương máu của Mạnh Thành Lang dùng nộ khí đe dọa anh ta:
“Còn hỏi? Chị ấy vì mày mà nhận tội không thuộc về mình. Mày còn hỏi chị ấy ở đâu? Mày là gián điệp, có gì để trối nữa không?”
Tình ý của Nguyệt Chân cả Mặc Lăng Vũ lẫn Tần Gia Luân đều có thể nhìn ra được. Chính vì nhìn ra được nên bọn họ mới tin tưởng Mạnh Thành Lang, cho hắn theo dưới trướng của Thuấn Dư. Nhưng lại không thể ngờ rằng mình đã nuôi một con sói biết phản chủ.
Mạnh Thành Lang sớm đã bị giày vò cho không thể chử động, hắn ta chỉ đảo mắt rồi nét môi như cười như không cười nói:
“Khụ, thì sao? ” Hắn ta thở một nhịp, sau đó lại nâng mi, “Biết rồi còn hỏi?”
Tình trạng bây giờ của hắn đã hoàn toàn không thể chạy, cũng nhọc lòng không muốn nói dối. Dễ dàng nói thật dù có thể giữ im lặng hoặc chối bỏ.
Mặc Lăng Vũ dù biết Nguyệt Chân không phải nội gián, nhưng vẫn cố tình hỏi:
“Nguyệt Chân có phải chung một giuộc với anh không?”
Mạnh Thành Lang cười lớn, giống như chưa bao giờ gặp câu hỏi nào nực cười thế này. Hắn ta không ngần ngại, liền nói thật:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vai-dien-cua-ac-nu-minh-tinh/2797588/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.