Dịch: Kogi 
An Minh Hối đang sắp xếp lại đồ dùng trên kệ thì nghe thấy phòng ngủ phía sau truyền đến tiếng mở cửa, anh hỏi theo thói quen: "Lair, bữa sáng hôm nay em muốn uống sữa bò hay nước ép?" 
"Nước ép..." 
Cùng lúc nhận được câu trả lời mơ màng như thường lệ, một cơ thể quen thuộc từ phía sau treo lên người anh, cánh tay vòng quanh cổ anh, đầu thì tựa vào hõm vai, nghe giọng cũng biết người này vẫn chưa tỉnh ngủ: "An, lát nữa em muốn được hôn chào buổi sáng." 
An Minh Hối quay lại nhìn, quả nhiên người anh thấy không phải là Lair mà anh gặp lần đầu tiên trong ngôi nhà này. Hôm qua cậu đã tháo thiết bị ngụy trang trên tai xuống ngay trước mặt anh, hiện giờ đã khôi phục tướng mạo nguyên bản – khuôn mặt thuộc về "L". Đẹp thì đẹp thật nhưng anh vẫn chưa quen nhìn đối phương dùng khuôn mặt ấy làm nũng với mình, dù sao thì trước đây lần nào gặp nhau khuôn mặt này cũng toàn nở nụ cười thần bí hoặc nguy hiểm chứ đâu có mè nheo như bây giờ. 
"..." Xem ra đúng là cậu vẫn chưa tỉnh ngủ nên tạm thời chưa nhớ ra sự thật rằng mình đã bại lộ, nếu không đã chẳng dám nói chuyện bằng ngữ khí này, "Rồi rồi, nhưng em tỉnh táo lại trước đi, anh phải chuẩn bị bữa sáng đã." 
"Muốn ôm thêm lúc nữa cơ..." Lair không chịu lắc lắc đầu, vẫn mơ màng như nói mớ, "Tối qua em mơ thấy bị anh nhìn thấy dáng vẻ xấu xí của em, sợ gần chết..." 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vai-chinh-lai-muon-cuop-kich-ban-cua-toi/1912747/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.