Dịch: Kogi 
Ngày đầu tiên An Minh Hối đến với thế giới này, mãi đến khi trời hửng sáng Lair mới vào khoang ngủ của mình. Không có ai để phục vụ, đáng lý ra anh có thể nghỉ ngơi rồi, nhưng người máy không cần nghỉ ngơi, tuy có thể tự tiến vào trạng thái ngủ đông nhưng tạm thời anh chưa muốn làm vậy. 
Thế là anh đứng ngoài cửa phòng Lair, chuyển cơ thể sang trạng thái chờ, đồng thời kết nối dữ liệu của mình với Starnet. 
Đây là thời đại vô cùng hiện đại, ngay cả người máy AI gia dụng cũng có thể vào Starnet như con người, qua đó thực hiện các tác vụ tương ứng hoặc mua sắm thay chủ nhân của mình, tất cả chỉ cần một con chip điện tử đã qua chứng nhận mà thôi. 
Mặc dù An Minh Hối cảm thấy Liên Bang sẽ không bao giờ cấp chứng nhận cho con chip của mình, nhưng Lair vẫn lắp cho anh một con chip đã được chứng nhận. Điều này khiến anh cảm thấy ở một số phương diện đặc biệt đối phương quả thực rất thần bí. 
Khung cảnh mô phỏng Starnet dựng lên rất chân thực, chỉ là sẽ có một số cảnh sắc tuyệt đẹp mà không đời nào tồn tại trong thực tế, dù chỉ đi loanh quanh ngắm cảnh cũng không tệ. 
Anh không thay đổi ngoại hình và trang phục mà vẫn giữ nguyên dáng vẻ ngoài đời tiến vào Starnet, vừa đi trên vỉa hè ảo vừa nghĩ xem nên làm gì. 
Mua sắm? Nhưng mà không có tiền, anh cũng không thể tự tiện dùng tiền của Lair được. Chơi game? Đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vai-chinh-lai-muon-cuop-kich-ban-cua-toi/1912734/chuong-130.html