Dịch: Kogi
Hôm đó một mình Lý Trình Nhạc ngồi bên cạnh giá hàng cùng với một xác chết lạnh lẽo và một thanh kiếm trong bóng tối hơn hai tiếng đồng hồ. Ban đầu cậu ta còn run lập cập bật đèn pin lên để tìm chút cảm giác an toàn, nhưng sau đó có lẽ vì cảm xúc chai sạn rồi nên tắt quách đèn pin đi luôn cho tiết kiệm điện, ấm ức chờ hai người kia quay lại.
Rốt cuộc là chuyện gì mà phải làm những hai tiếng đồng hồ, cậu ta không muốn suy nghĩ sâu xa.
An Minh Hối cảm thấy quá trình đó không phải chỉ đơn thuần là "kiểm hàng" như Hạ Dữ nói mà còn có phần nào là để trấn an quý ngài kiếm linh đang bồn chồn lo lắng nữa, dù sao có những cảm xúc bắt buộc phải giải tỏa mới được.
Thực ra lúc đó Hạ Dữ cảm thấy bản thân phát điên rồi. Cậu không thể kìm nén khát vọng giết chóc của mình, chỉ muốn băm nát tất cả những kẻ lọt vào tầm mắt, cậu thậm chí còn không dám rời mắt khỏi An Minh Hối dù chỉ một giây một phút, bởi vì chỉ khi nhìn thấy anh bình an vô sự cậu mới có thể gượng nén xuống h4m muốn phá hoại điên cuồng đó.
Sự thật chứng minh cách này vô cùng hữu hiệu, thậm chí còn khiến cậu hơi say mê. Cậu chưa từng nghĩ rằng dịch thể và sự va chạm thể xác với một con người lại có thể khiến bản thân h4m muốn không ngừng như vậy, hoàn toàn không cảm thấy chán ghét chút nào.
Trên đường về, An
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vai-chinh-lai-muon-cuop-kich-ban-cua-toi/1912724/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.