🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Dịch: Kogi

Trong khoảng thời gian mắt tạm thời không nhìn thấy gì, phiền nhiễu lớn nhất của An Minh Hối đó là bệ hạ càng ngày càng bám người.

Ngoài chuyện đó ra thì không còn vấn đề gì khác, lần trước thái y có nói anh bị tổn thương tạng phủ, nhưng bản thân anh lại không cảm thấy trong người khó chịu chỗ nào cả, nếu nhất định phải nói ra một điểm khác trước thì đó là nhanh mệt hơn mà thôi.

Thỉnh thoảng anh sẽ dò hỏi Lục Đình Thâm xem hắn định xử lý An ca ca và nhà họ An kiểu gì, nhưng lần nào hắn cũng từ chối trả lời, đồng thời yêu cầu anh không được tiếp tục suy nghĩ vẩn vơ trước khi hai mắt lành hẳn, An Minh Hối đành phải buông xuôi, ngoan ngoan làm một người tàn tật được chăm sóc chu đáo đến tận răng.

Tạm thời mất thị lực cũng có nghĩa là thời gian rảnh anh không thể đọc sách, đánh đàn cũng bất tiện, đi dạo thì lại càng không an toàn, vì vậy Lục Đình Thâm đã tặng anh một con thỏ để anh ôm đỡ buồn.

Từ đó trở đi, hàng ngày anh sẽ ôm chú thỏ mập mạp trong lòng vuốt lông cho nó trong lúc chờ Lục Đình Thâm bãi triều trở về, mà hễ về là hắn sẽ lại ghen với con thỏ mình tặng, túm nó xách lên ném cho Lý công công như thể người tặng nó không phải mình vậy.

Tóm lại là anh cảm thấy cuộc sống thế này cũng rất tốt, tuy hơi bất tiện nhưng được cái bình yên.

Chính vì vậy mà khi Lục Đình Thâm đột nhiên thô bạo xô

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vai-chinh-lai-muon-cuop-kich-ban-cua-toi/1682908/chuong-96.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.