Dịch: Kogi
Tâm trạng của An ca ca như thế nào khi nhìn thấy em trai, ngay cả bản thân y cũng không diễn tả được.
Y đứng bên giường, nhìn em trai mình mặc bộ váy rách rưới tả tơi với khuôn mặt trắng nhợt ngủ mê man. Y run rẩy muốn đưa tay sờ lên mặt An Minh Hối, giúp An Minh Hối thay một bộ quần áo sạch sẽ, nhưng lại sợ mình sẽ làm đau em trai trong lúc đang mất bình tĩnh như thế này.
An ca ca bỗng để ý thấy bờ môi An Minh Hối có một vết thương nhỏ, nếu không nhìn kĩ thì rất khó phát hiện, nhưng nếu nhìn kĩ thì biết ngay đây chắc chắn không phải vết thương tự mình gây ra.
"Sơ Nhị...?" An ca ca gần như không dám tin vào mắt mình, y khom người quỳ bên giường, lại gần nhìn kĩ hơn, vết thương nhỏ ấy vẫn ở đó, nó không phải ảo giác vì hoa mắt như y kỳ vọng, trái lại y còn cảm thấy đôi môi căng mọng đẹp đẽ ấy hình như sưng hơn bình thường một chút.
Cơn phẫn nộ vô cùng tận lập tức dâng lên, y lảo đảo đứng dậy, vì động tác không vững nên đụng phải chiếc bàn bên cạnh, bình hoa bày trên đó rơi xuống đất vỡ tan tành.
Y không biết mình đứng sững tại chỗ bao lâu, chỉ biết rằng khi hoàn hồn thì tay đã cầm thanh kiếm để trên giá, vỏ kiếm bị ném xuống đất, chuẩn bị xông ra ngoài với cặp mắt đỏ ngầu. Nhưng đúng lúc đó lại gặp cha An vừa tiễn thất điện hạ ra về quay lại xem tình hình thế nào.
Vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vai-chinh-lai-muon-cuop-kich-ban-cua-toi/1682901/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.