Dịch: Kogi
Cơn mưa này mãi không có dấu hiệu tạnh ráo, mà thậm chí càng mưa càng to hơn.
Chẳng mấy mà khu rừng đã bị nước lũ nhấn chìm.
Noah vẫn nhớ là không được để đám tù nhân chết hết, vì vậy khi mực nước bắt đầu dâng cao, y tranh thủ đi đổi vị trí của bọn chúng - treo lên ngọn cây cổ thụ.
Trái ngược với mưa to gió lớn ngoài kia, cuộc sống của họ trong nhà cây vẫn diễn ra bình yên như mọi ngày.
Ban đầu An Minh Hối không chú ý lắm, nhưng sau đó cũng phát hiện ra Noah đang làm gì. Bởi vì cứ cách năm ngày y lại rời nhà một lần, đã thế anh còn không cảm nhận được sự tồn tại của các tù nhân khác hay nghe thấy tiếng đánh nhau của chúng, vậy thì còn có thể là nguyên nhân gì nữa?
Đây là thủ đoạn rất tàn nhẫn, thực ra y không cần phải giết chúng như giết gia súc như thế chỉ để đổi lại mười ngày cho họ.
Vì vậy An Minh Hối cười nói với Noah: "Cho chúng ra đi nhanh gọn đi, dù tất cả tù nhân chết hết, Quy Luật cũng vẫn cho chúng ta năm ngày, đủ để khắc ghi nơi này trong lòng rồi."
Đây là lòng tốt cuối cùng của anh đối với đám tù nhân, và điều đó có nghĩa là anh và Noah chỉ còn lại năm ngày ngắn ngủi ở bên nhau.
Hai người rời khỏi khu rừng đang bị mưa xối xả nhấn chìm dần để đi tới vùng băng tuyết đang tan ra với tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy.
Không có lý do đặc biệt gì,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vai-chinh-lai-muon-cuop-kich-ban-cua-toi/1682892/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.