Dịch: Kogi
Ngày thứ 50 sau khi quy tắc thay đổi, Không Gian Quy Luật bắt đầu từng bước sụp đổ, không gian và môi trường sinh tồn của tù nhân đang tồi tệ hơn mỗi ngày.
Trong hoàn cảnh này, người giữ được bình tĩnh ngoại trừ kẻ điên ra chắc chỉ có An Minh Hối và Noah mà thôi.
Dù vùng đất dưới Vân Thành đã đua nhau giết chóc, An Minh Hối vẫn mỉm cười bình thản, dẫn Noah thảnh thơi đi dạo giữa những tầng mây vừa dày vừa nặng, quả thực cứ như cuộc sống sau khi về hưu vậy.
Khi số tù nhân sống sót còn dưới 30 người, Vân Thành cũng bắt đầu sụp xuống, tầng mây vững chắc bắt đầu tan dần, hóa thành từng luồng hơi sương tan vào không khí.
"Nơi này cũng sắp sụp rồi."
An Minh Hối đứng trên một đám mây nhìn tầng mây nhanh chóng tan biến ở đằng xa, vừa bùi ngùi nói vừa vươn tay kéo Noah, cười hỏi: "Sẵn sàng chưa? Chúng ta sắp xuống mặt đất rồi."
Cuộc sống ở nơi này sắp đến hồi kết, anh chỉ còn ba lời nói dối nữa, không nhiều không ít, coi như đủ dùng.
"Anh sẽ trở thành người thắng cuộc", Noah nâng tay lên ôm hông An Minh Hối hứa hẹn, "Em sẽ giúp anh."
"Tôi sẽ chờ." Tiếc là tôi đã được định sẵn không phải người chiến thắng.
An Minh Hối mỉm cười gật đàu, sau đó chờ đúng lúc tầng mây tiêu biến đến chỗ bọn họ thì ôm theo Noah xoay người nhảy xuống.
Khoảng vài giây sau, cánh chim của anh giang rộng, cùng Noah bay lượn trên không trung, trong lúc hạ thấp độ cao còn cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vai-chinh-lai-muon-cuop-kich-ban-cua-toi/1682890/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.