Dịch: Kogi 
Bạch Mặc chậm rãi bước lại, nhìn Xích Nha bằng ánh mắt thăm dò, khi chạm phải đôi mắt lạnh lùng đáng sợ hơi nheo lại, hắn liền hỏi: "Ngươi chính là con hổ y nhặt được ư? Nếu nguyên thân đã thành niên, tại sao hình người lại không biến thành bộ dạng thành niên?" 
Thiếu niên với vóc người nhỏ nhắn yếu đuối trước mặt hắn lúc này rõ ràng không phải dáng vẻ thực sự của Bạch Hổ, cặp mắt hung bạo và điệu bộ nhu nhược dựa vào người hồ yêu lúc này hoàn toàn tương phản. 
Không còn nghi ngờ gì nữa, nếu lúc này An Minh Hối không có ở đây, Bạch Hổ chắc chắn sẽ không ngoan ngoãn như thế này. 
"Hồ ly bự, ta ghét hắn." Xích Nha vẫn ôm chặt An Minh Hối, đồng thời kéo tay anh xoa nơi vừa bị kéo đau, nhõng nhẽo nói: "Dáng vẻ này của ta không đáng yêu sao? Ngươi không thích sao?" 
"Khụ, đừng quậy nữa, xin lỗi Bạch Mặc đi." An Minh Hối rút tay rời khỏi cặp mông đầy đặn kia, cảm thấy cực kì ngượng ngập: "Ngươi hành xử như vậy là thất lễ." Thực ra anh muốn hỏi tại sao Xích Nha có thể bất ngờ biến về hình dạng nguyên bản, nhưng có lẽ trong tình huống này, vấn đề đó chưa đủ để trở thành mối quan tâm lớn nhát. 
Anh nghĩ mình đang giáo dục hổ con cách đối nhân xử thế một cách nghiêm túc. 
Nhưng Xích Nha thì không nghĩ vậy. Thiếu niên mở to hi mắt nhìn An Minh Hối, dường như cậu không thể tin nổi hồ ly bự lại về phe con sói đáng ghét kia mà không xoa 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vai-chinh-lai-muon-cuop-kich-ban-cua-toi/1682858/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.