Dịch: Kogi 
Trong khu rừng tĩnh lặng, một chú chim họa mi xòe cánh bay xuyên qua rừng cây rậm rạp, nếu nhìn kĩ còn có thể thấy mỏ nó còn ngậm một bông hoa màu hồng nhạt. 
Xuyên qua rừng cây, chim nhỏ bay đến một gò núi cỏ xanh mơn mởn, rồi phi thẳng về phía gian nhà nhỏ xây ở lưng chừng núi. 
Chưa vào sân đã nghe thấy bên trong có tiếng đàn trong trẻo truyền ra, vào rồi thì thấy gian nhà không lớn lắm, trong sân trồng một cây hòe cành lá sum xuê, một người đàn ông mặc y phục trắng tinh, khuôn mặt tuấn tú ôn hòa đang ngồi dưới tàng cây, hai tay vờn trên dây đàn. Tiếng đàn kia du dương thánh thót như tiếng nước chảy róc rách trong khe núi. 
Họa mi vỗ cánh đậu xuống vai người này, hơi cúi xuống đặt bông hoa trên bả vai anh, sung sướng hót vang: "Nhược Hoa đại nhân, ngài nhìn xem, hoa đào trong núi nở rồi, ta chọn mãi mới chọn được bông đẹp nhất đó!" 
Tiếng đàn dừng lại, An Minh Hối giơ tay cầm bông hoa đào trên vai xuống, để trong lòng bàn tay ngắm nghía hồi lâu rồi cười nói: "Đúng là rất đẹp, ngươi vất vả rồi." 
"Ngươi lại quấy rầy Nhược Hoa đại nhân đánh đàn!" Một con mèo rừng đang nằm yên bên cạnh anh ngóc đầu dậy, bực bội lườm họa mi, sau đó lại cọ cọ vạt áo anh như làm nũng: "Nhược Hoa đại nhân, khi nào ta có thể hóa thành người, ngài dạy ta đánh đàn được không?" 
"Tất nhiên là được." An Minh Hội tiện tay xoa xoa đầu mèo rừng, có thể nói anh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vai-chinh-lai-muon-cuop-kich-ban-cua-toi/1682850/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.